Cô gái ngày ấy luôn tươi cười khi gặp anh, đang đợi anh xoa đầu lại vui vẻ cười toe toét nay đã khác xưa. Cô không cười thậm trí còn không nhìn mặt anh.
“3 năm rồi, Tịch Nhan chúng ta không gặp nhau 3 năm rồi. Em vẫn không thể tha thứ cho anh sao?”
“Anh không có lỗi, lỗi là tôi khi đã yêu sai người. Tử Thiếu không phải anh và Vãn Y đã đính hôn hay sao? Hà cớ gì hôm nay lại tìm tôi?”
“Anh không có. Năm đó anh bị hại, anh vốn vô tội.”
“Vô tội?”
Ngày hôm đó theo lời của Tụ Vãn Y, Tịch Nhan tới khách sạn thì chứng kiến cảnh tượng rùng mình. Anh ta và cô ta hai thân thể trần truồng đang quấn lấy nhau trên một chiếc giường.
Không thể chấp nhận nổi cô đã chính thức chia tay với Tử Hàn. Còn anh ta dậy không nhớ một thứ gì chỉ thấy bên cạnh Tụ Vãn Y đang trần truồng khóc lóc. Bên cạnh điện thoại là tin nhắn chia tay của Tịch Nhan.
Anh ta ngay lập tức hiểu ra mình bị chuốc thuốc nhưng khách sạn lại không có camera anh không thể nào chứng minh bản thân trong sạch. Bạch Gia sau khi biết chuyện liền liên hôn cho Bạch Tử Hàn với Tụ Vãn Y.
Anh không chấp nhận từ bỏ cô xong vẫn không cho Tụ Vãn Y một lời giải thích hoặc một danh phận. Mặc cha mẹ anh không cãi.
Mối tình năm ấy giống như một vết dao đâm thẳng vào trái tim Tịch Nhan. Vốn không có cơ hội để bù đắp lại.
“Bạch Tử Hàn chúng ta không còn quan hệ gì cả. Với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tieu-thu-co-nguoi-thuong-chua/1096395/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.