Giọng bà nghẹn lại cứ ấp úng, cô cũng cảm thấy xót xa phần nào cho anh ta khi chưa trả qua tuổi 30. Cảm thông cho Vân Anh khi kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.
“Chuyện của Cố Dung đã như vậy thì thôi ắt cũng là cái số. Còn người thừa kế là…”
Mộ Lịch cười thầm, giờ nếu như hắn ta không thừa kế thì ai có thể làm đây. Mộ Cố Dung đã chết, Mộ Cố Trì lại ngốc nghếch tàn tật.
Ánh đèn lại vụt tắt, lại sáng lên chiếu rọi thẳng vào người Mộ Cố Trì. Anh từng bước đi lên sân khấu.
“Người thừa kế là Mộ Cố Trì.”
Mộ Lịch sững người nhìn về hướng Cố Trì. Không thể nào rõ ràng hắn ta là một kẻ ngốc lại tàn tật nhưng giờ hai chân…
“Không thể nào? Mộ Cố Trì hắn ta là kẻ ngốc, tàn tật nổi tiếng ở Đô Thành.”
Những lời bàn tán xôn xao, những lời nghi hoặc về thân phận của anh lại càng lớn.
“Vì bảo vệ người thừa kế còn lại của Mộ Thị, đành phải truyền thông tin để bảo vệ Mộ Cố Trì.”
“Mộ Gia thâm tàng bất lộ.”
“Người thừa kế Mộ Thị đẹp trai quá, cái khí chất kia đúng là người Mộ Gia mà.”
Bao nhiêu cô gái ở buổi tiệc trở thành người hâm mộ của Mộ Cố Trì. Giờ ước mơ duy nhất là có thể cưới Cố Trì trở thành chủ mẫu của Mộ Gia.
“Hazz chắc tôi phải làm thân với Mộ Thị để đứa con gái nhỏ bé của tôi có chỗ…”
“Ây lão Vương tôi chấm Mộ Cố Trì trước.”
“Ây lão Vương tôi chấm Mộ Cố Trì trước.”
“Tôi trước, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tieu-thu-co-nguoi-thuong-chua/1096394/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.