5.
Ở khu vui chơi tôi bắt đầu thuộc tính ngỗ ngược của mình.
Nhác thấy đạo diễn khẽ gật đầu nhẹ đến mức không thể ngó lơ ở phía sau máy quay, liền biết mọi quả nhiên chuyện nào đơn giản như bề ngoài.
Mạc Kiệt bị tôi làm cho lúng ta lúng túng, vừa thoả mãn yêu cầu của tôi, vừa phải dỗ dành tôi.
Anh ta rất có quy tắc, cả ngày liên tục cãi nhau với tôi, nhưng sẽ chăm sóc tôi đúng lúc.
Mà đây vừa khéo chính là hiệu quả ê kíp chương trình mong muốn.
Ở khu vui chơi chơi đến tối, tôi và Mạc Kiệt mới quay về khách sạn ê kíp chương trình đã chuẩn bị.
Vẫn chưa đến cửa khách sạn, tôi đã trông thấy Tịch Nghiệp.
Anh đứng ở cửa khách sạn như đang đợi người.
Ngay lúc tôi vẫn đang suy nghĩ phải chào hỏi anh như thế nào thì Tần Phong đi tới bên cạnh anh nói gì đó, anh liền xoay người đi vào khách sạn.
“Mới rồi hình như là thầy Tịch.” Mạc Kiệt có chút ngạc nhiên mừng rỡ.
“Ừ.” Dĩ nhiên là tôi biết.
“Tôi xem phim của anh ấy lớn lên đó, đợi chúng ta quay xong, có thể nhờ cô giúp tôi xin chữ ký được không?”
Xem phim của anh lớn lên?
Tôi thoáng ngước mắt nhìn anh ta.
Tịch Nghiệp có già như vậy sao?
“Tự đi xin.” Nói xong, tôi dẫn Hạ Quả vào khách sạn trước một bước.
Vừa vào phòng thì tin nhắn của Tịch Nghiệp đến, “Hôm nay như thế nào?”
Vừa rồi anh nhìn thấy tôi, nhìn thấy tôi và Mạc Kiệt ở cùng với nhau.
Tôi ngã xuống giường, hung dữ gõ màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tam-vi-moc/484174/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.