Hôm nay tiết trời âmu, đến chiều thì có tuyết nhỏ. Nạp Lan rời nha môn về phủ thì thấy cửachính mở rộng, cửa này nối tiếp cửa kia mở đến thẳng phòng khách, hắnbiết ngay là có ý chỉ tới. Hắn vẫn đi vào từ cổng phụ ở phía tây đếnphòng khách, gặp một a hoàn liền hỏi: “Có chỉ dụ tới lão gia à?”
A hoàn đáp: “Là người của Nội vụ phủ tới truyền chỉ, hình như là nươngnương nhà chúng ta bị ốm nên cho truyền nữ quyến vào cung.”
NạpLan bèn đi đến gian phòng của Lão thái thái, từ xa đã nghe thấy tiếngcười của Tứ thái thái: “Người không nghe vị Vương công công đó nói sao,là chính miệng chủ nhân nói muốn gặp người, không uổng công lâu nayngười yêu thương chủ nhân như thế.”
Ngay sau đó là giọng của Nhịthái thái: “Dù gì thì đứa bé này cũng đi ra từ phủ chúng ta, cho nên mới không quên gốc rễ. Không ngờ trong phủ chúng ta lại có đến hai vị chủnhân.”
Lão thái thái nói: “Chỉ nói là bị ốm, không nói ốm nặng không, lòng ta cứ bồn chồn không yên.”
Tứ thái thái cười, đáp: “Con đoán chắc là không nặng lắm, nhìn sắc mặtVương công công là biết. Vừa rồi không phải người cũng nói rồi sao, đứabé Lâm Lang này từ nhỏ đã có phúc…”
Còn chưa nói xong thì nghe tiếng a hoàn vén rèm. “Lão thái thái, đại gia về rồi ạ!”
Mọi người trong phòng không khỏi giật mình. Thấy Nạp Lan đi vào, Lão tháithái nói: “Ngoài trời nhất định là rất lạnh, thấy mặt con cũng bị lạnhđến trắng xanh rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-mich/1908740/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.