Qua Tết Đoan Ngọ,người trong cung đều chuyển sang mặc áo đơn. Hôm nay Hoàng đế vừa ngủtrưa dậy, đúng lúc mực tàu mà Sao Quan ở Vu Hồ cống lên. Xưa nay có lệ,mực do An Huy tiến cống, Lưu Nguyên ở Sao Quan, Vu Hồ chế ra được mộtloại mực rất tốt, Hoàng đế rất thích. Lúc này Hoàng đế thấy mực mới cống của năm nay, mịn và bóng, màu đen nhánh, bốn mặt đều có hoa văn rồng, ở giữa mạ vàng bốn chữ, chính là chữ y đã ban cho - “Tùng phong thủynguyệt”. Ngẩng đầu thấy Lâm Lang đang đứng trước mặt y, y liền nói: “Đilấy nước đến đây thử mực!”
Lâu nay việc hầu hạ bút mực là côngviệc của tiểu thái giám. Lúc này Lâm Lang vâng lời, dùng một chiếc thìađồng lấy nước từ trong lọ, đổ ra nghiên mực, nhẹ nhàng xoay tròn thỏimực, đợi đến khi đầu thỏi mực ngấm nước mềm dần, nàng mới từ từ nhấnmạnh thêm. Vì thỏi mực mới dùng lần đầu nên hơi dính và có góc cạnh, nếu cọ mạnh sẽ làm xước nghiên mực. Hoàng đế mỉm cười, hương mực dần tỏara. Thỏi mực xoay nhẹ trên nghiên, khẽ phát ra tiếng sột soạt.
Hoàng đế chỉ viết hai chữ, mực kia rơi xuống giấy sáng bóng như sơn. Xưa nay y thích phỏng theo Đổng Kỳ Xương, chữ viết có ẩn chứa sự khiêu ngạo vàthái độ ung dung, nhưng hai chữ này lại nhã nhặn. Lâm Lang nhận lấy ngựbút, đặt lên gác bút. Hoàng đế thấy nàng đỏ bừng mặt nên hỏi: “Ngươibiết chữ?”
Quy định từ thời xưa là trong cung không cho phép cung nữ biết đọc, biết viết. Nàng đáp nhỏ: “Nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-mich/1908706/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.