Còn lại một chút ý thức, theo bản năng Thanh Tư Phong đẩy vai người kia ra, vì cô sợ sẽ lạc lối trong điều ngọt ngào này.
Lúc này cô vẫn còn nhận ra hơi thở của người hôn mình là ai.
Không, không thể như thế.
Người nọ tách ra một lúc, bốn phiến môi thôi ôm lấy nhau.
Muốn mở mắt ra nhìn người phía trước, bỗng nhiên thấy trên chân chợt nặng.
Là Lam Vũ Đình, nàng đang ngồi trên người cô, hai người lúc này không còn khoảng cách, đầu bị hai tay nàng chế trụ.
Nàng tiến đến bên tai cô, hơi ấm ẩm ướt nhất thời bao trùm thính giác, như đóng lại tất cả những giác quan khác, môi hôn hôn tai cô, giọng mang theo mị hoặc lại như ra lệnh: "Tư Phong, không được đẩy chị".
Thanh Tư Phong lúc này đầu óc chỉ quanh quẩn câu nói của nàng, như một con robot nhất nhất nghe theo lệnh nàng, thật sự ngoan ngoãn phục tùng.
Một giây sau đó, hai phiến môi lạnh lần nữa bao lấy cô, nhẹ nhàng liếm đôi môi cô, ý thức lần nữa mất kiểm soát.
Hơi thở nàng mềm mại thơm mát như lan, đầu lưỡi duỗi vào trong, liếm quanh răng cô, cảm nhận hơi thở nóng ẩm nồng đậm mùi rượu trong miệng Thanh Tư Phong.
Nàng có lẽ cũng sắp say rồi.
Cạy mở hàm răng Thanh Tư Phong ra, tìm lấy đầu lưỡi như tẩm rượu của Thanh Tư Phong, mềm mại câu lên, nhẹ nhàng mút lấy.
Thanh Tư Phong từ khi bị vật mềm mại nhẵn nhụi chạm vào lưỡi mình đã triệt để mất khống chế.
Hương rượu cùng hơi thở thơm mát lan tỏa trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-duong-vo-han-hao/243854/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.