Chương cuối
Tôi nhìn Thịnh, hoảng loạn, sợ hãi, toàn thân như không còn chút sức lực nào nữa. Toàn thân anh máu chảy ướt đẫm, tôi chưa từng nghĩ đến chuyện này, cảm thấy mình sắp không thở nổi. Cả người tôi đờ đẫn, bàng hoàng mất mấy giây rồi như bừng tỉnh ôm con lao về phía anh. Người cảnh sát thấy vậy liên ngăn lại. Tôi nhìn người cảnh sát, giọng lạc đi:
– Tôi là vợ anh ấy.
Thấy tôi nói như vậy người cảnh mới vội đưa tôi lên xe cứu thương. Mấy người y tá nhận ra Thịnh liền đưa anh đến bệnh viện của anh. Tôi hoảng loạn đến mức không nhớ nổi mình ôm con đến bệnh viện thế nào. Cả khu cấp cứu ồn ào, chỉ một lúc sau bác sĩ của tất cả các khoa cũng đều có mặt.
Anh được đưa vào phòng cấp cứu, lúc bấy giờ tôi mới được nghe cảnh sát nói Bình bị một nhóm người bắt. Vì để cứu con nên Thịnh đã không màng tính mạng lao tới. Đám người kia đã đâm anh mười mấy nhát dao, trong đó có một nhát dao trên đầu. Cảnh sát vẫn đang ở lại khám nghiệm hiện trường, đã bắt được hai tên trong số bốn tên ấy.
Những lời cảnh sát nói khiến tai tôi ù đi. Bên trong trưởng khoa đang trực tiếp cấp cứu cho Thịnh, ngoài hành lang đầy những máu chảy. Tôi bế con, cả người đờ đẫn, nhìn qua ô kính nhỏ chỉ thấy anh nằm trên giường lạnh lẽo. Mái tóc anh đang được cạo một bên để phẫu thuật, trưởng khoa trực tiếp cạo tóc cho anh.
Cả hành lang bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tia-nang-cuoi-duong/4176169/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.