Tôi ngồi trong xe, vốn định tắt máy nhưng trên đoạn video chị My vừa ưỡn bụng vừa gào lên:
– Tôi không có thời gian ở đây thương lượng hay đôi co với bà nữa. Nửa mảnh đất này, nếu không ngoài đoạn video tôi gửi cho nhà chồng con gái bà tôi còn kiện bà tội hành hung phụ nữ mang thai nữa. Tốt nhất khôn hồn thì bà làm thủ tục nhanh đi, tôi cho bà đúng ba ngày, nếu ba ngày bà không sang nhượng nửa mảnh đất cho tôi thì bà biết thế nào rồi đấy.
Mụ Hằng mặt mũi biến sắc, thế nhưng mụ ta có thể làm gì được đây? Nếu như chuyện con gái mụ ta lộ ra, bên nhà chồng coi khinh, bà Hà Liên biết chuyện con gái mụ ta biết đâu sẽ bị chồng ruồng bỏ, sẽ bị mẹ Hà Liên trở mặt, như vậy mụ ta sẽ mất cả chì lẫn chài. Nửa mảnh đất này đáng giá cả tỉ bạc, nhưng nếu không đánh đổi mụ ta sẽ chẳng còn gì cả. Lúc này mụ ta chỉ còn cách ngậm bồ hòn làm ngọt, cục tức nuốt không trôi cũng không thể nôn ra nổi. Tôi không ngờ chị My lại diễn một vở kịch xuất sắc đến vậy. Đàn bà nghèo túng, lại bị phản bội, đến khi phản kháng tôi cũng đôi phần thán phục. Khi nghe mụ Hằng yếu ớt thốt ra mấy câu “Cho tôi thời gian, tôi sẽ sang nhượng nửa mảnh đất cho cô” tôi đã suýt bật cười. Có điều tôi không thể cười lớn, mọi chuyện mới bắt đầu thôi mà, kịch hay còn ở phía trước. Tôi nhìn người tài xế nói:
– Cho tôi về Hà Nội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tia-nang-cuoi-duong/4176163/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.