Kha Đô cắt mấy miếng lớn thịt sói, chặt cành gai nhóm lửa. Thịt sói tuydai ngoách nhưng cả ba đều cảm giác món ngon trên đời đến thế là cùng.
Ba người ăn thật no, lấy lại tinh thần rồi quả quyết đi về phía đông. Quamột ngày rưỡi, tử vong tựa hồ không còn đáng gì, tâm tình lấy mạng rađánh bạc lúc đặt chân vào đầm lầy lưu sa cũng không còn.
Quảnhiên đi liền mấy dặm là đặt chân lên mặt đất, sau cũng vùng lưu sa trăm dặm cũng ở lại sau lưng, có điều trước mắt họ vẫn là mênh mang cátvàng.
Vừa thoát khỏi hiểm cảnh, tâm tình cả ba thư thái, vừa cười vừa nói. Nhưng được mấy dặm, tất cả lại im lặng, lữ trình dằng dặc đơnđiệu khiến họ phải kiệm lời, hà huống trong sa mạc hành động khó khăn,mặt trời rừng rực treo trên đầu, nóng như đổ lửa mà không tìm được nơinào trú chân. Họ chỉ đành nhận chuẩn phương hướng cất bước, không hiểuphải đi bao ngày nữa mới thoát khỏi Bộc Hỏa Sa Mạc đầy hoang lương chếtchóc này...
Sáng ngày thứ hai qua đi. Mặt trời hừng hực đổ nắng.Hô Vô Nhiễm và Kha Đô còn chịu nổi, Hồng Cầm không biết võ công nên chật vật nhất, bao nhiêu biến cố vừa qua khiến nàng kiên cường hẳn, tuyloạng choạng nhưng không hề kêu than, cố chống chịu.
Ngày thứ ba, thịt sói cũng hết mà vẫn chưa tìm được ốc đảo nào để bổ sung thực vậtvà nước uống, cả ba cố nén cơn khát lên đường, máu rỉ ra từ khóe môi khô ran nét nẻ. Hô Vô Nhiễm thụ thương nặng nhất, lại không có dược vật trị liệu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ti-tuyet-truyen-ky/60054/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.