Chung Duy Duy nghiêm túc viết hai chữ “Hồng trà’’ trên giấy, nhìn Hựu Hựu đang rướn cổ nhìn, nàng liền ôm hắn qua, tay nắm tay dạy cậu viết chữ: “Đây là hồng trà, hồng của màu đỏ, trà của lá trà, chính là trà hôm nay dì Duy mới chế ra đó.’’
Hựu Hựu mỉm cười tựa vào trong ngực nàng, do cậu cảm thấy rất hứng thú nên nàng dạy hắn viết từng nét từng bút. Chung Duy Duy hỏi cậu: “Trước đây từng viết chữ chưa?’’
Hựu Hựu lắc đầu: “Không có.’’
Chung Duy Duy liền nói: “Mặc dù phụ hoàng ngươi chưa từng hạ chỉ để cho ngươi học vỡ lòng, nhưng nếu ngươi có hứng thú, có thể theo ta học chữ. Không phải ta khoác lác đâu, gặp được ta coi như ngươi may mắn, chữ viết của ta khá tốt, sau này ngươi chính thức có thầy rồi, cũng không chắc có thể bì được với ta.’’
Hựu Hựu sùng bái nhìn nàng: “So với cha thì sao?’’
“Hắn không viết tốt bằng ta! Ngươi xem hắn luôn bới móc khuyết điểm của ta, vạch lá tìm sâu, chỉ không dám nói chữ của ta rất xấu đấy thôi, đúng không?” Chung Duy Duy đối với ánh mắt sùng bái của Hựu Hựu, cả người lâng lâng.
Tiểu Đường ở bên cạnh nghe nàng khoe mẽ, xấu hổ bụm mặt, Chung Duy Duy trừng Tiểu Đường: “Ngươi làm gì? Không phục? Viết một chữ so sánh nào?’’
Tiểu Đường hừ nàng: “Sao ngài không cùng nô tỳ so sánh ai làm cơm ăn ngon đi? Lớn lên được một cái lưỡi tốt, chỉ biết ăn?’’
Một tiếng vang nhỏ truyền tới từ ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ti-tra-hoang-hau-be-ha-xin-ha-hoa/2106811/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.