Chung Duy Duy bị Trọng Hoa nhìn cảm thấy vô cùng tức giận, cảm thấy mình thiệt thòi lớn rồi. Bị thiệt thì phải đòi lại, liếc dưới người Trọng Hoa, rồi ý vị sâu xa cười một tiếng.
Quả nhiên trong mắt Trọng Hoa hiện lên một tầng tức giận, cắn răng tìm lỗi: “Nghe nói, ngươi nói với Hồ Tử Chi, trẫm đánh ngươi một cái bạt tai.’’
Chung Duy Duy mở mắt nói mò: “Không có chuyện đó, bọn họ đã nghe lầm rồi.’’
Trọng Hoa cười gằn: “Trẫm còn phạt ngươi quỳ dưới ánh nắng chói chang suốt một buổi chiều, đầu gối ngươi đến nay còn đau, có muốn trẫm xem cho, nghiệm thương một chút hay không?’’
Chung Duy Duy lập tức lôi Hựu Hựu ra làm bùa hộ mệnh, giả vờ sợ nhỏ giọng nói: “Bệ hạ muốn phạt thì phạt đi, mặc dù vi thần rất sợ, nhưng cũng cam nguyện chịu phạt.’’
Hựu Hựu thấp thỏm bất an nhìn Trọng Hoa, rồi nhìn Chung Duy Duy, nắm tay nàng thật chặt, nhỏ giọng nói: “Cha, dì Duy không có trừng Lữ Hiền phi, dì còn bảo con đừng xem mà.’’
Trọng Hoa thu vẻ giận dữ, ôn hòa sờ sờ đầu Hựu Hựu: “Ta biết, con đi theo Tiểu Đường về trước đi, ta có chuyện muốn nói với dì Duy con.’’
Chung Duy Duy sợ hãi ôm chặt lấy Hựu Hựu không buông tay, Hựu Hựu lại khó khăn xin tha cho nàng: “Cha, dì Duy không có trừng Hiền phi thật mà, con có thể làm chứng, người đừng phạt dì ấy.’’
Trọng Hoa cả giận nói: “Chung Duy Duy, lấy đứa trẻ hiền lành làm bia đỡ đạn, ngươi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ti-tra-hoang-hau-be-ha-xin-ha-hoa/2106810/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.