Chung Duy Duy ăn xong cơm trưa phải đi Thanh Tâm điện trực, bởi vì thấy ngoài điện hoàn toàn yên tĩnh, cho rằng Trọng Hoa đang nghỉ trưa, liền bàn bạc với tiểu Hoàng môn: “Trong tay ta còn có chút việc chưa làm xong, ngươi canh giúp ta, bệ hạ ngủ dậy thì bảo người qua kêu một tiếng, ta đến ngay.”
Chợt thấy Triệu Hoành Đồ đi ra từ bên trong, cho nàng một ánh mắt “Tự cầu nhiều phúc”, thấp giọng nói: “Bệ hạ gọi ngươi vào.”
Thì sao chứ? chung Duy Duy nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy mình cũng không làm chuyện gì khủng khiếp, cũng cứ thản nhiên vào điện.
Trọng Hoa ngồi ở trước cửa sổ viết chữ, xụ mặt, rủ mắt, lại là một bộ dáng sinh không thể yêu.
Cchung Duy Duy không dám cách hắn quá gần, xa xa nói: “Tham kiến bệ hạ.”
Trọng Hoa giương mắt nhìn nàng, trong mắt giống như là muốn phun ra lửa.
Chung Duy Duy hít một hơi, vốn cho là hắn sắp nổi giận, ai biết hắn nhìn nàng một lát, chỉ nói: “Nghe nói gần đây trà kỹ ngươi càng cao minh, không biết đã có chút lĩnh hội tâm đắc gì, có thể cho trẫm một phần hay không, cũng để cho trẫm nghiên cứu tường tận?”
Không tồi, không tồi, không nổi điên. Chung Duy Duy có chút khó khăn, phần lĩnh hội tâm đắc nàng viết kia đã theo thư gửi cho đại sư huynh rồi, nếu như Trọng Hoa muốn, mặt khác nàng phải bớt thời giờ, liền nói: “Nếu như bệ hạ muốn, vi thần đáng lẽ dâng lên. Nhưng mà trong tay vi thần không có sẵn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ti-tra-hoang-hau-be-ha-xin-ha-hoa/2106743/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.