Trở về Thanh Tâm điện, theo thường lệ Chung Duy Duy phải bồi ở một bên chờ Trọng Hoa vào tảo thiện (ăn sáng). Thẳng đến Trọng Hoa rời Thanh Tâm điện đi ngự thư phòng, nàng mới có khoảng không nhàn rỗi.
Trọng Hoa dùng xong đồ ăn sáng, mắt nhìn sang nơi khác, đưa tay hướng về nàng.
Chung Duy Duy dâng khởi cư chú lên, Trọng Hoa hai ba cái đã nhìn xong, giễu cợt nói:”Chung đồng sử có thể coi như là sâu trong bụng trẫm rồi, ý nghĩ của trẫm đều biết tất, quan sát thánh ý lại không có ai làm tốt hơn ngươi .Nếu như ngươi đã làm được tốt như vậy, thế vẫn theo trẫm cùng đi ngự thư phòng đi, dù sao chưa bổ nhiệm khởi cư lang mới, ngươi làm đến rất quen.”
Một phần tiền công nuôi hai người sống sao? Sai, tiền công của nàng còn bị hắn khấu trừ hết toàn bộ mà. Vả lại đêm qua nàng ngủ không ngon, một lòng dự định chờ Trọng Hoa đi rồi, phải trở về phòng bổ sung một giấc.
Chung Duy Duy cúi đầu xuống, lẳng lặng nói: “Bẩm bệ hạ, có thể được bệ hạ tín nhiệm thực sự là vinh hạnh của thần, thần cảm động đến rơi nước mắt. Nhưng mà thần sợ rằng phải cô phụ thánh ân rồi, thuở nhỏ thân thể thần không tốt, một ngày ăn ngủ không ngon, lập tức sẽ sinh bệnh. Thần sinh bệnh là chuyện nhỏ, chỉ sợ lỡ đại sự của bệ hạ.”
Trọng Hoa thờ phì phì trừng nàng, nàng không ngủ ngon sẽ sinh bệnh? Vậy hắn đây? Hắn cũng ngủ không được ngon, một đêm trợn mắt đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ti-tra-hoang-hau-be-ha-xin-ha-hoa/2106742/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.