Cuối cùng cũng tới bình minh, Diệp Khinh Chu nhanh chóng nhảy khỏi giường, bắt đầu chuẩn bị đi làm, Kiều Lạc mơ màng mở mắt ra, liếc nhìn qua cái đồng hồ báo thức đặt ở đầu giường, mới 6h 30′
“Không phải 9h30′ cô mới phải đi làm sao?”
“Đúng vậy!”Diệp Khinh Chu trả lời.
“Chẳng phải thời gian tới công ty của cô chỉ mất 10 phút thôi sao?”
“Đúng vậy!”
“Vậy cô dậy sớm như thế làm cái gì hả?”Kiều Lạc vùng ngồi dậy, vẻ mặt đầy tức giận, giống như một con sư tử bị người khác túm bờm.
Diệp Khinh Chu bị anh hét váng một tiếng, sợ tới mức ngã ngồi trên mặt đất, nàng đã quên mất tiêu, Kiều Lạc có bệnh hay nổi khùng lúc rời giường, nhất định phải để anh ta ngủ yên cho tới lúc tự tỉnh, nhược bằng bị người khác đánh thức, sẽ y như bây giờ…
“Nói mau!”Một tay anh túm lấy Diệp Khinh Chu, trông dáng vẻ như muốn nuốt sống nàng tới nơi: “Cô dậy sớm như thế để làm cái gì hả?”
Diệp Khinh Chu run rẩy đáp: “Sáng dậy sớm tập thể dục, hơn nữa để phòng ngừa những tình huống bất thường, ví dụ như sáng dậy đột nhiên phát hiện ra nước đã hết, hoặc tất cả mọi thứ trong tủ lạnh để hư thối cả, hoặc không thì kiểu như không tìm thấy chìa khóa, bị kẹt xe v.v.”
Mỗi khi nàng nói ra một lý do, mặt Kiều Lạc lại càng đen thêm một phần: “Vậy hôm nay thì có chuyện gì?”
Diệp Khinh Chu nuốt nuốt nước bọt, run run giơ ngón trỏ lên sẽ chỉ vào anh: “Hoặc là … anh nổi giận.”
Kiều Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuyen-toi-dau-cau-tu-nhien-thang/67197/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.