Địa phương đầu tiên mà Diệp Khinh Chu đi đến là một ngôi làng nhỏ ven biển, mùa hè đã qua, không khí đã se se lạnh, nàng cũng không biết tại sao lại đi ra biển, rõ ràng nàng là người sợ nước, có lẽ là do ngày đó không thể cùng đi bơi với Kiều Lạc, đột nhiên muốn đi biển.
Bãi biển và bể bơi có tính chất khác nhau, theo như Diệp Khinh Chu nghĩ, bây giờ rất an toàn, ít ra mực nước đi dần từ cạn ra sâu, cho dù vô ý rơi xuống, cũng không gặp rủi ro, trừ phi đầu óc nàng chập mạch, chạy như điên ra xa mấy trăm mét sau đó chuột rút trên biển rộng, nói cách khác, ở biển không thể xảy ra tai nạn ngoài ý muốn.
Bờ biển duyên hải được chia làm hai vùng, một phần là chỗ ở của ngư dân bản xứ, một bên là chỗ du lịch, những cái ô và những căn chòi che nắng nằm chen chúc nhau trên bờ biển, những hàng quán tiếp nối nhau san sát. Diệp Khinh Chu thuê một phòng trọ gần bờ biển, phương tiện an ninh rất đầy đủ, nàng vô cùng an tâm, chỉ là thủy triều dào dạt hàng đêm, khiến nàng thường xuyên không ngon giấc. Buổi tối, nàng thường đi tản bộ trên bờ cát, nước biển liếm nhẹ quanh mắt cá chân, làm nàng lại nhớ tới lần đầu tiên theo Kiều Lạc đi bơi, bị đẩy vào khu nhi đồng ……
Có ngày Diệp Khinh Chu sau một đêm không ngủ, buổi sáng dậy rất sớm, rời phòng đi ra bãi biển, trời vừa hừng sáng, gặp gió biển thổi đến, nàng thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuyen-toi-dau-cau-tu-nhien-thang/2385717/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.