“A!” Vãn Chu kêu lên do bị thất kinh.
Động tác của Giang Độ rất nhanh, sau khi kéo Vãn Chu vào thì lập tức đè cô vào tường và nhốt cô trong vòng tay mình.
Thấy rõ là ai, Vãn Chu hờn dỗi nói: “Anh làm gì thế? Giật cả mình.”
Giang Độ cười khúc khích rồi thì thầm vào tai cô đầy đe dọa: “Thừa cơ anh không ở đây đã vội vàng phát triển những ngoại tuyến khác, hả?”
Hôm nay Giang Độ từ bên nhà bố mẹ về, dự định quay lại bệnh viện một chút để gặp bạn gái.
Kết quả vừa đi tới cửa phòng bệnh, anh đã nghe thấy có người đang ngầm kéo tơ hồng cho Nhậm Vãn Chu, vừa liếc nhìn vào trong thì chính là bác sĩ Trương mấy ngày nay luôn lén la lén lút, không có ý tốt.
Giang Độ đứng ở cửa phòng bệnh nhếch miệng, nghiến răng và hừ một tiếng khinh thường qua mũi.
Dì hộ lý chịu trách nhiệm phòng của bố Nhậm tình cờ đi ngang qua, nhìn thấy Giang Độ đang đứng ngoài cửa bèn lấy làm kỳ quái hỏi: “Chàng trai, sao cậu không vào đi, đứng ngoài cửa làm gì?”
Dì hộ lý rất thích chàng trai Giang Độ này, chẳng những cao ráo đẹp trai, mà còn biết làm việc và đối xử rất tốt với bác sĩ Nhậm. Hai người đứng cùng nhau trông cực kỳ đẹp đôi.
Giang Độ mỉm cười với dì hộ lý: “Không sao đâu dì, bên trong đang nói chuyện nên cháu không tiện quấy rầy.”
Sau đó, anh quay người đi.
Vãn Chu nghe anh nói vậy, biết anh đã hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuyen-dem-ben-vang/3585428/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.