Thình lình...
Quả nhiên đã có phép lạ xuất hiện.
Ngay lúc hán tử mặt lọ vung đánh ra một chưởng, bỗng nhiên có một tiếng hét lạnh lùng, kế đó có bóng người thấp thoáng nhanh như điện xẹt nhảy vọt tới. Hán tử mặt lọ chưa kịp có khái niệm gì hết thì đã té ngã ra đất luôn.
Chỉ thấy hán tử há miệng phun ra một bụm máu tươi, thiếu niên bệnh hoạn đang xách trong tay cũng rớt xuống đất ngay.
Sự việc xảy ra một cách bất thình lình.
Hán tử mặt lọ chẳng hề hay biết chuyện gì đã xảy ra. Thiếu niên bệnh hoạn ấy thì không cần phải nói nữa, vì hắn đã đánh bạch một tiếng thật mạnh, té nằm trên đất đến đỗi mặt mày tối sầm, mắt nảy đom đóm lửa luôn.
Hán tử mặt lọ giật mình hãi hùng. Y đã vùng mình đứng dậy, gầm rống chửi ngay :
- Mẹ nó, tay nào chó má thế...
Bóng người bỗng lại chớp nhoáng và kêu bốp một tiếng. Hán tử mặt lọ đã bị tát một bợp tai vào má bên trái ngay, đồng thời y cũng tắt tiếng, không nói tiếp nữa.
Trước mặt y đã xuất hiện một người bịt mặt bận áo đen.
Hán tử lọ mặt giật mình biến sắc, thụt lùi ra sau hai bước liền. Người bịt mặt bận áo đen lạnh lùng nói :
- Ngươi chính là Hắc Sát trong Hắc Bạch song sát chăng?
- Đúng... thế!
Giọng nói của y thay đổi hẳn.
Người bịt mặt bận áo đen cười lạnh lùng nói :
- Ngươi muốn giết hắn ư?
- Không sai!
- Hắc Sát! Ngươi cũng chẳng biết hổ thẹn chút nào hết! Chớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-tinh-cau/44732/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.