Giáo chủ Võ Lâm giáo cười lạnh lùng nói :
- Ngươi có biết tại sao ta phải giết ngươi chăng?
Vương Hoa cười lạnh lùng nói :
- Theo ta thì ngươi muốn giết chết một người không cần phải có lý do gì hết.
- Nhưng ta có lý do.
- Nhưng ta không cần biết lý do đó.
Giáo chủ Võ Lâm giáo cười lạnh lùng :
- Ngươi không ngờ ta là Giáo chủ Võ Lâm giáo chứ?
- Phải, quả thật Vương Hoa này đã không ngờ như thế?
Giáo chủ Võ Lâm giáo lạnh lùng nói tiếp :
- Vương Hoa, lúc nãy ta có nói ta phải giết ngươi nhưng chắc ngươi không biết vì sao ta phải quyết giết ngươi chứ?
Vương Hoa nói giọng lạnh như tiền :
- Ta đã nói rằng ta không muốn biết kia mà!
- Nhưng ta phải nói cho ngươi biết. Điều thứ nhất, ngươi có thù với bản giáo, ngươi từng giết chết môn nhân của bản giáo...
Vương Hoa cười khẩy nói :
- Ta đã biết điểm này.
- Điều thứ hai, ta hận ngươi.
- Hận ta ư?
- Đúng thế.
Vương Hoa ngạc nhiên, hỏi :
- Tại sao phải hận ta?
- Vì ngươi bỉ ổi vô sỉ.
- Bỉ ổi vô sỉ ư? Ta như thế sao?
Vương Hoa hiểu câu nói này của đối phương nên hắn đã cười lạnh lùng.
Giáo chủ Võ Lâm giáo cười lạnh lùng nói :
- Đúng thế, ngươi bỉ ổi vô sỉ. Ngươi từng sử dụng thủ đoạn không chánh đáng làm cho ta ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-tinh-cau/1867211/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.