Bây giờ Vương Hoa sực nhớ lại quả thật mình đã hôn lên má y.
Nhưng nụ hôn ấy là nụ hôn báo phục... lúc hắn hôn Mai Hương, hắn đã điểm huyệt của y luôn, để mình được thoát khỏi sự theo dõi của y.
Chẳng lẽ Mai Hương cho là thật tình sao?
Mai Hương hỏi :
- Có thật ngươi đã quên rồi chăng?
Vương Hoa lắc đầu nói :
- Không quên.
- Thế tại sao nhưng hôn ta như thế? Chỉ vô ý thôi ư?
Vương Hoa nghe y nói thế, bất giác cứng họng không nói được gì hết.
- Vô ý ư?
Mai Hương khẽ gật đầu nói :
- Có phải như thế chăng?
Vương Hoa ấp úng nói :
- Ta... ta...
- Chỉ vì hôn ta mà thừa lúc ta không chú ý đã điểm thùy huyệt ta?
- Ta...
Mai Hương u oán thở dài, nói :
- Phải, Vương Hoa, ta không phủ nhận ta đã theo dõi ngươi, nhưng nếu như ngươi không yêu ta thì ngươi không nên sử dụng thủ đoạn này để đối phó với ta. Đối với ta, nếu ngươi làm thế rất là tàn bạo.
- Tàn bạo ư?
- Ngươi không biết sao? Nụ hôn đầu tiên đối với một thiếu nữ rất là quan trọng?
Vương Hoa ngây người tại chỗ không nói gì hết.
Mai Hương nói chẳng sai chút nào, cả đời của một người chỉ có một mối tình đầu, một thiếu nữ đặc biệt coi trọng nụ hôn lần đầu của y không sai chút nào.
Vương Hoa am hiểu điểm này hơn ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-tinh-cau/1867210/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.