Ưu Di là một cô gái kỳ lạ, thoạt trông đã thấy hết sức đơn giản, nói năng cũng giản dị, sách đọc cũng đơn giản. Nhưng với một sự việc rất phức tạp, cô lập tức hiểu ngay. Vì vậy về sau Quỳnh nghĩ Ưu Di thực ra là loại người cực kỳ quý hiếm trên thế gian này. Cô ấy có thể hiểu được mọi việc phức tạp sâu xa trong đời, nhưng hoàn toàn có thể không khiến chúng "trĩu nặng" lên mặt, không để chúng làm hỏng những ước mơ, hứng khởi về tương lai. Vì thế, Ưu Di lúc nào cũng vui tươi với mọi người. Thái độ sống "ngay ngắn" như vậy khiến Quỳnh mến mộ. Nhưng về sau nhớ lại những điều này Quỳnh chỉ càng thấy đau khổ. Khi Ưu Di đánh mất những đặc tính đáng quý đó, cuộc sống như ngọn đèn đã tắt với cô ấy. Đêm vô tận. Quỳnh lúc nào cũng nghĩ tới cụm từ này, cảm thấy lòng xót xa từng chập.
Khoảng một tháng sau, Quỳnh và Ưu Di mới trao đổi với nhau về chuyện riêng của mỗi đứa. Mẹ Ưu Di chết năm cô lên ba tuổi. Hai cha con nương tựa vào nhau. Ba cô là một ôcng nhân tận tuỵ, thu nhập rất thấp, chân bị tật vì nghề nghiệp. Từ cấp hai, Ưu Di làm thêm tự nuôi mình. Cô bưng bê trong tiệm giải khát, làm bánh ngọt.v.v...
- Đầu tiên mình tính tìm việc trong cửa hàng ăn uống, bởi vì nơi đó rất dễ no bụng. Cô nói, rồi kể làm thế nào ăn vụng bánh mì trong lò mà không để bị bắt.
Trong cuộc sống gian nan như vậy, Ưu Di chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-tien-da-cuoi-ca-chep-vang-di/2928153/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.