🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vô Dụng bị tiếng khóc nơi vách đá làm bừng tỉnh, hắn mở mắt ra, lắng nghe trong chốc lát, sau đó thở dài vô lực.



“Ngươi không đi khuyên nhủ sao ? Tiểu nha hoàn kia lại châm chọc mẹ ngươi à.”



Vô Dụng nghị hoặc quay đầu lại, thấy Hắc Y nhân đang nàm trên giường lại ngẩn ngơ một lát, sau đó lắc đầu nói : “Ta đi thì chỉ biết càng không xong. Y nàng không muốn gặp ta.”



“Vì cái gì ?”



“Cái tên.” Vô Dụng thản nhiên đáp.



Hắc Y nhân hiểu được, cái tên Vô Dụng này, đặt cho hoàng tộc quả thật là sỉ nhục, cũng không rõ tại sao bệ hạ lại thốt ra một cái tên như thế.



Vô Dụng nhảy xuống giường, mặc thêm quần áo đi ra ngoài. Thủy Thủy ghé vào góc tường cắn cắn ống quần của nó, Vô Dụng xoay người vỗ vỗ đầu nó, nhẹ giọng nói : “Thủy Thủy đói bụng không ? Ta đi nấu cơm cho Thủy Thủy ăn nhé.”



Con mèo meo một tiếng liếm liếm ngón tay của Vô Dụng, đi theo Vô Dụng ra phía sau cửa.



Thủy Thủy sở dĩ gọi là Thủy Thủy vì Vô Dụng phát hiện ra nó bên dòng suối. Khi đó nó hình như đói bụng lắm, nhìn chằm chằm con cá khiêu khích trong nước. Vô Dụng thấy Thủy Thủy không phải mèo hoàng, chỉ sợ là sủng vật bị vất bỏ của vị quí phi nào đó. Nó sợ thủy thủy ăn đồ sống sẽ bị đau bụng, liền bắt nó mang về, sau đó ngày ngày có Thủy Thủy làm bạn, tựa hồ cũng bớt tịch mịch.



Suối nước còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-ngon-vo-dung/2985346/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thùy Ngôn Vô Dụng
Chương 3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.