Lão nhân rốt cục trở về chùa. Cuối tuần, Cố Tiểu Mãn cùng Mạc Thanh Hàn lại trở về Mạc gia.
“Tiểu Hàn?”
Buối tối lúc đi ngủ, Cố Tiểu Mãn trong phòng tắm đi ra, nhìn đến Mạc Thanh Hàn vẫn tỉnh táo ngồi trên giường. Chuyện này thật sự rất quỷ dị, chiếu theo thường lệ, mỗi khi mình tắm xong đi ra, cảnh tượng nhìn thấy phải là Mạc Thanh Hàn bộ dáng mơ mơ màng màng nằm trên giường. Tình huống tỉnh táo giống như hôm nay, rất khó gặp.
“...”
Mạc Thanh Hàn ngồi trên giường, nhìn Cố Tiểu Mãn quấn khăn tắm không nói tiếng nào.
“... Làm sao vậy Tiểu Hàn?”
Cố Tiểu Mãn bị nhìn chòng chọc có chút sợ hãi, không khỏi lùi lại một chút. Lúc này đang là mùa đông, bọc khăn tắm như vậy có hơi lạnh, tuy rằng trong phòng đã bật máy sưởi.
“Không có.”
Mạc Thanh Hàn ngẩn ngơ trả lời, như trước không rời mắt khỏi Cố Tiểu Mãn, trong đầu đều là những lời của Cố lão nhân mà nàng nghe được lúc ở nhà Cố Tiểu Mãn. Thật ra, nàng cũng không hẳn là hiểu hết từng câu từng chữ, Cố lão nhân nói cũng không nhiều lắm. Bất quá, những điều đó càng làm cho Mạc Thanh Hàn thêm hiếu kỳ.
Ít nhất nàng biết được, nàng cùng Cố Tiểu Mãn tuyệt đối có thể tiến thêm một bước.
“Mau đi ngủ đi, hôm nay không mệt sao?”
Thái độ của Mạc Thanh Hàn khác thường, điều này làm Cố Tiểu Mãn có chút lo lắng.
“Ân.”
“...”
Hoài nghi nhìn Mạc Thanh Hàn, Cố Tiểu Mãn bắt đầu thay quần áo.
Cái lưng xinh đẹp bóng loáng, cứ như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-my-nhan/988599/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.