“Tội lỗi, tội lỗi... Tội lỗi, tội lỗi... A di đà phật... A di đà phật...”
Cố lão nhân hôn mê, nhưng thật may mắn, thân thể luôn khỏe mạnh, tim mạch cũng không có vấn đề gì, rất nhanh đã tỉnh lại. Sau đó bắt đầu không ngừng lải nhải, tuy nói rằng lải nhải, như Cố Tiểu Mãn trừ bỏ “Tội lỗi” cùng “A di đà phật” ra, còn lại không lọt vào tai được câu nào nữa.
“Cha, cha không có bị gì đi?”
Lão nhân cái dạng này có điểm không được bình thường, Cố Tiểu Mãn đang lo lắng, vừa rồi có phải bị kích động quá mức hay không...
“Nha đầu... Người xuất gia không biết nói dối, cha hỏi ngươi, vừa rồi các ngươi là đang làm cái gì?”
Ngồi ngay ngắn, nghiễm nhiên một bộ dáng đại sư.
“...”
Cố Tiểu Mãn đang lo lắng, phân vân nên giải thích với cha mình như thế nào.
“Hôn môi.”
Mạc Thanh Hàn ngược lại không nghĩ nhiều lắm, lập tức trả lời.
“Ách ~~~ Tiểu Hàn?”
Cố Tiểu Mãn giật mình.
“...”
Cố lão nhân thiếu chút nữa mắt lại trợn trắng. Sau đó lại liên tiếp “Tội lỗi”, “A di đà phật”.
“Người xuất gia tứ đại giai không (1),không màng thế sự. Theo lý cha không nên quản nhiều, bất quá cha vẫn phải khuyên nhủ các ngươi, các ngươi hiện giờ còn nhỏ, có rất nhiều chuyện còn chưa thấu đáo rõ ràng, chớ nên quyết định hấp tấp.”
“Vậy khi nào mới có thể quyết định?”
Mạc Thanh Hàn là hảo hài tử, không biết liền hỏi.
“...”
Này, ngẫm lại cũng không nhỏ, đều đã 20, nhưng tính ra cũng không lớn... Tới khi nào mới quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-my-nhan/988598/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.