Phù!~......... 
La bùa chú ở giữa đang chiếu sáng dần, ánh sáng màu vàng nắng chói tỏa ra chung quanh tứ phía. Ánh sáng này tượng trưng cho điều lành việc đức, giúp xua đuổi đi bóng tối màn đêm vĩnh hằng còn ngự trị trong mỗi trái tum con người...... 
La bùa chú phát sáng một lúc xong thì dần tan biến, trận pháp vãn còn đang khai phá.Nó hiện lên một màn sương trắng vàng hình trụ bao bọc.... 
Bùm chiu!!! 
Màn sương vàng kia nổ một cái rồi trở về ban đầu.Trận pháp cũng biến mất không tăm hơi. Mọi người trong điện hò reo lên bất ngờ.Đúng là nhân tài hiếm thấy a!! 
Phương Yến Liên bị mừng hụt, thoáng chốc khuôn mặt hớn hở liền chuyển sang nhăn nhó khó coi. Lãnh Nguyệt thì chẳng có biểu hiện gì,nhìn vẻ mặt của Phương Yến Liên mà thấy mắc cười ghê à! 
Tiện nhân thối tha!!!Sao cô ta biết được cách thi triển công pháp này cơ chứ?!!Rõ ràng cả kinh thành này gồm những quyển sách liên quan đến công pháp mình đã tiêu hủy hết rồi hay sao?Hơn nữa làm sao cô ta biết được mình sẽ thách thức cô ta chứ?...!Tức chết bổn tiểu thư rồi!Cứ chờ đó! 
“Nguyệt tiểu thư đúng là có học hỏi nhỉ?Yến Liên ta không nghĩ đến....” 
“Không có gì!” 
Nhìn là biết giả bộ cười chứ còn gì?Đúng là gớm thấy sởn cả gai ốc....!Thôi thôi mình cần về chỗ ngồi ngay và luôn....=.= 
“Được rồi, nếu đã xong thì tiếp tục tiệc yến đi!” 
Hoàng hậu giọng lớn lên tiếng, Phương Yến Liên cũng không nói được gì đành yên lặng về chỗ ngồi.Ca tiệc tiếp tục bắt đầu tiếp...... 
Aizzzz......Sao thời gian trôi lâu thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-lan-minh-nguyet/1729862/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.