Đêm đó, ta đến Lan vương phủ.
Có lẽ vì đều là người Lãnh gia, ta cùng Lan vương, trong lúc quan sát đánh giá lẫn nhau rất nhanh đã nhìn ra được tâm tư đối phương.
Hắn không quen nhìn mấy hoàng chất ngang ngược kiêu ngạo bất tài, mà ta, đại khái khiến cho hắn tìm lại được bóng dáng Phụ hoàng thời trẻ.
Có được sự nâng đỡ của Lan vương, đại nghiệp của ta có thể nói là thêm nhiều phần chắc chắn.
Ta lần lượt chọn ra mấy người kín miệng trong đám bạn đã kết ở ngoài cung, qua sự thu xếp của Lan vương, bổ nhiệm tiến cung làm thị vệ. Nơi cường địch Tây Kỳ Phong Lăng, ta cũng cùng Lan vương tìm kiếm chọn người làm nội ứng.
Phòng ngừa chu đáo, mới có thể nắm chắc phần thắng.
Ta nhiều lần xuất cung, nhìn thực lực của mình ngày một cắm rễ sinh sôi. Khe nứt vô hình giữa ta cùng Khả Nhân, cũng ngày càng biến sâu.
Thi thoàng hồi cung, lời ra tiếng vào vẫn thường bay vào tai ta, Khả Nhân đối mặt với ta, vẫn luôn thẹn thùng khóc, song ta thật sự không biết, nên ở chung với nàng như thế nào.
Tình nồng thắm rồi tình chuyển nhạt, ta yêu nàng, nhưng không quên nổi sự phản bội của nàng.
Cái ngày lăn lộn trên cỏ cùng nhau cười đùa dường như đã cách xa mấy đời. Mối liên hệ giữa nàng với ta, hiện giờ chỉ sót lại mình hài tử.
Chu nhi trở thành một góc trong sạch không dơ bẩn trong sinh mệnh ta. Vuốt ve khuôn mặt tay chân mũm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-tram-phu/1870514/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.