“Huyền huynh, nguyên lai là ngươi đã sớm có chuẩn bị cố tình để bị bắt đi, hại ta cùng tiểu quỷ này suýt nữa sợ tới mức hồn phi phách tán, phải phạt!” U Vô Thương rốt cục cũng nghe hiểu được ngọn nguồn, sau khi than phiền một tiếng, phi lên phía trước, nhuyễn kiếm chỉ thẳng vào ấn đường của Phù Thanh Phượng, “Phù tặc, chịu chém đầu đi!”
Đang muốn nâng tay chém kiếm, Ngự Diễm Liệu đột ngột dùng sức đem Phù Thanh Phượng ôm vào trước ngực mình, ngửa đầu hướng Lôi Hải Thành nói: “Lôi Hải Thành, Phù Thanh Phượng hạ độc hại ngươi, ngươi nếu muốn lấy tính mạng hắn, ta cũng không thể ngăn cản. Chính là Ngự Diễm Liệu ta tự thấy đã đối với ngươi không tệ, hiện tại ta chỉ thỉnh ngươi đáp lại một chút nhân tình, lưu xác hắn nguyên vẹn.”
Hắn lấy thân phận đế vương tôn quý, nói ra chữ “Thỉnh” này, kỳ thật cũng đã không giống với cầu xin. Con ngươi dài nhỏ gắt gao khóa chặt lấy tầm mắt của Lôi Hải Thành, không để cho hắn né tránh.
Lôi Hải Thành im lặng, công bằng mà nói, Ngự Diễm Liệu mặc dù xuất phát từ ý lôi kéo chiêu mộ, song đối đãi với hắn quả thật không tồi. Trước tặng chủy thủ giúp hắn giết bạch hổ, sau lại ban thưởng đại hôn cho Dao Quang cùng hắn. Hơn nữa khi biết hắn không muốn dốc sức vì Phong Lăng, Ngự Diễm Liệu cũng không xuống tay giết hắn, rất có khí phách, cũng coi như là hết tình hết nghĩa với hắn rồi.
Có điều, người muốn chém đầu Phù Thanh Phượng lại chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-tram-phu/1870433/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.