Tây Kì đại quân thế như hồng thủy tuôn trào vào Lâm Uyên thành.
Bên trong thành vườn không nhà trống, vó ngựa đạp ở trên đường phố dài trống trải, phá nát sự tĩnh mịch. Trong con hẻm đầu phố chợt lao ra một đám Phong Lăng tướng sĩ, cứ hơn chục người kết thành một đội, từng kẻ gào lớn xông vào bên trong đại quân, xáo trộn địa thế Tây Kì.
Lưỡng quân tức khắc lâm vào hỗn chiến, huyết nhục vẩy tung tóe, nhuộm hồng tuyết trắng đầy trên mặt đất trong thành.
Ba người Lôi Hải Thành sơ lược đánh giá, thấy phục binh Phong Lăng cố nhiên hung hãn vô cùng, song số lượng người kém xa hơn rất nhiều so với Tây Kì đại quân, sau một hồi dồn sức điên cuồng chém giết liền vô lực, dần dần bị nhân mã Tây Kì vây quanh, liều chết muốn phá khỏi vòng vây.
Trận giao chiến này lực lượng quá chênh lệch, không bao lâu sau, chắc chắn toàn bộ phục binh Phong Lăng sẽ bị tuyệt diệt.
Tây Kì chủ soái dẫn quân đã nhìn thấy đại quân thắng nắm chắc thắng lợi, lưu lại một bộ phận tướng sĩ giết địch, dẫn đại đội nhân mã tiến thẳng đến cung thành.
Lôi Hải Thành đối với hoàng cung Phong Lăng có thể nói là khinh xa thục lộ, mang theo Lãnh Huyền cùng U Vô Thương ra roi thúc ngựa, đuổi tới cánh đại quân phía trước.
Dưới tịch dương huyết sắc, cung điện bạch sắc nguy nga sừng sững.
“Hư ──” cách cửa cung còn khoảng cự ly một mũi tiễn, Tây Kì tướng lĩnh ghìm ngựa, quát ngừng đại quân phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-tram-phu/1870430/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.