Con ngươi đen của Lãnh Huyền thâm trầm, ám quang lưu chuyển, không tiếp lời.
Lôi Hải Thành vẫn theo ống kính thăm dò động tĩnh trên mặt đất, vạn mã hí ầm tung vó, tung bụi trắng lên lưng trời, sóng tuyết ào ào, như thủy triều mãnh liệt lao về hướng Lâm Uyên thành.
Cờ quạt nghênh phong phấp phới, che kín vầng dương. Thiết giáp hàn binh, kéo dài như thân rồng, giận dữ lướt trên mặt đất, khiến phong vân trên khung trời biến sắc.
Dù cho đã từng chứng kiến mấy trận chiến dịch chân thực thảm khốc, Lôi Hải Thành vẫn vì thanh thế dũng mãnh không kháng cự nổi của đại quân Tây Kì trước mắt mà hít vào thật sâu, sau đó mới chậm rãi thở ra.
Quân dung[44] của Tây Kì, tựa hồ so với khi ở Khảm Ly thành lại càng khiến cho kẻ khác kinh sợ hơn......
“Nếu Phù Thanh Phượng thật sự lại nắm đại quyền Tây Kì trong tay, hẳn là sẽ nhân cơ hội Thiên Tĩnh rút quân, để cho Tây Kì đại quân tiến vào chiếm giữ Lâm Uyên, độc chiếm Phong Lăng.” Tây Kì đại quân đã kêu gào lao qua phụ cận, lưu lại bụi tuyết mù trời, làm mê loạn mắt người. Lôi Hải Thành hạ ống kính xuống, hướng Lãnh Huyền chứng thực.
Hàng mày đen nhánh của Lãnh Huyền hơi nhíu, nheo con ngươi lại.”Bất luận là đúng hay không, trước mắt thân phận hắn vẫn là Phong Lăng nhiếp chính vương, không có khả năng ngang nhiên mở rộng cửa thành nghênh tiếp quân đội Tây Kì vào làm chủ, dù thế nào cũng sẽ diễn tốt một màn kịch vì Phong Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-tram-phu/1870429/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.