“Khụ, là ta đã quá tin tưởng hắn.” Một trận thở dốc kịch liệt cắt ngang suy nghĩ của Lôi Hải Thành, Ngự Diễm Liệu xoa ngực cười khổ.”Hắn quả là nhân tài trị quốc hiếm có. Ta vốn có ý ngộ nhỡ có bất trắc gì, thì sẽ để hắn kế nhiệm Phong Lăng cơ nghiệp ta, vậy nên khi xuất chinh Thiên Tĩnh cũng lưu hắn lại nhiếp chính, để có thể thụ uy trước mặt bách quan, kết quả ngược lại khiến cho hắn thêm lớn mạnh.”
Hắn nhắm mắt lại dùng sức hít thở, bi thương, phẫn nộ, đớn đau, mất mác...... Vô số biểu tình rối rắm hiển hiện, làm cho cơ mặt hắn co giật.”Nếu Phù Thanh Phượng là vì soán vị, ta cũng ngưỡng mộ dã tâm của hắn, nguyện ý thành toàn cho hắn, nhưng hắn cư nhiên lại nói là vì Tây Kì. Chẳng lẽ ta những năm gần đây đối hắn tin yêu mọi bề, so ra đều thua kém hơn tên Tây Kì cẩu hoàng đế lợi dụng hắn sao?”
Lôi Hải Thành từ lúc ở Lâm Uyên thành đã cảm thấy được quan hệ giữa Ngự Diễm Liệu cùng Phù Thanh Phượng có phần ám muội, nghe khẩu khí hiện tại của Ngự Diễm Liệu, thấy rõ được sự ghen tỵ còn vượt xa hơn cả sự phẫn hận của người bị phản bội.
Lột đi mặt nạ hoàng đế tôn quý, Ngự Diễm Liệu cũng bất quá cũng chỉ là một người thường bị đố kị che mờ suy nghĩ mà thôi.
Lôi Hải Thành có thể lý giải, vì cái gì Ngự Diễm Liệu chịu giúp hắn giết Tây Kì quốc quân. Hắn chỉ có một điều không rõ, nếu Phù Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-tram-phu/1870373/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.