Đi thẳng về nơi phồn hoa rực rỡ như thể ngự hoa viên. Trên bầu trời mùa thu trong vắt, một đàn nhạn lớn bay về phía nam. Trong gió, lá rụng tung bay, tạo cảm giác hiu quạnh thê lương.
Lãnh Huyền an vị trong Lương Đình hình lục giác khảm ngọc lưu ly, dù bận vẫn ung dung thưởng thức rượu ngon thượng đẳng mới được tiến cống từ chư hầu quôc Lạc Thủy, nhìn thấy Lôi Hải Thành được thị vệ tả hữu dẫn đến, liền thong thả từ hướng Lương Đình bước ra.
Thân thể thiếu niên nhỏ bé do cả tháng trời bị tra tấn hành hạ nên càng phát ra vẻ đơn bạc thon gầy, vòng eo nhỏ bé tựa hồ như nếu bị đại lực xiết chặt, sẽ bị bẻ gẫy. Song, Lãnh Huyền nhíu mày, cảm giác có điểm quái dị.
Không thể nói nguyên nhân, nhưng hắn có cảm giác rằng thiếu niên tựa hồ so với lần trước có chút bất đồng.
Kéo theo đôi chân đau đớn không ngừng run rẩy, Lôi Hải Thành cuối cùng cũng tới được thềm đá của Lương Đình, đứng thẳng người lên, đối diện với nam nhân vận quan phục thêu ngọc trước mặt. Xung quanh Lương Đình, thị hầu cùng hơn mười một thị vệ, cũng dùng ánh mắt khinh thường nhìn Lôi Hải Thành.
Lôi Hải Thành không biết, trong hai ngày hắn mê man, chuyện hắn bị mấy chục thị vệ danh tiếng luận bạo sớm đã trở thành truyện cười lưu truyền khắp trong cung. Hắn tự nhiên cũng chú ý tới sự miệt thị của những người xung quanh, nhưng lại hờ hững trí chi.
So với sự hung ác nham hiểm của Lãnh Huyền, mấy tên thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-tram-phu/147398/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.