Sáng sớm, gia nhân phát hiện ngoài cửa Phù Vân tiểutrúc có người ngã nằm cạnh tượng sư tử đá trấn cửa, Ôn quản gia phái người bẩmbáo Đường Đại, Đường Đại người này không phải tâm địa bồ tát gì, trên thực tếnàng thuộc loại mua trái táo còn xin thêm cái bịch. Thế nhưng nàng cũng khôngxấu, thỉnh thoảng trên đường phố có mấy ông cụ bà cụ quỳ xuống đất xin tiền,cũng biết cho hai ba đồng tiền.
“Ặc, trước khiêng vào đi.” Nàng không nỡ chắc lưỡi:“Dù sao cũng không thể để người ta chết ở bên ngoài…”
Người bị đưa vào, là một cô gái. Ôn quản gia tự mìnhđi mời đại phu, kinh chẩn đoán bệnh, xác thực là đói bất tỉnh. Đường Đại chongười chậm rãi đút cháo, Ôn quản gia tiễn đại phu ra về, sau khi đại phu đi xathì gọi đến một gã sai vặt: “Đi đem chuyện này báo cho gia biết.”
Gã sai vặt nhận lệnh đi, Đường Đại trong phòng nhìntiểu Y đút cháo cho người mới nhặt được. Người đó sau khi rửa mặt sạch sẽ pháyhiện là một cô gái cũng có vài phần tư sắc.
Hà Hinh cũng cảm thấy kỳ quặc, ngươi nói ngày nóng nhưthế này, người cũng không đóng băng được, hơn nữa cũng không có thiên tai gì,làm sao lại có người đói xỉu trước cửa Phù Vân tiểu trúc?
Thế nhưng đại phu là Ôn quản gia mời, hắn nói là đóixỉu, vậy là đói quá nên vậy thôi.
Gia nhân đút xong cháo, lại nấu thuốc bưng lên. Ngườiđó khí tức không hề yếu ớt như lúc đầu, Đường Đại xác định hắn sẽ không chết ởchỗ này, liền cũng thả lỏng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-dai-than/2351968/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.