Hoàng lương: gạo kê. Dùng để ví von những mộng tưởng hư ảo không thể thành hiện thực.Phong xương năm thứ chín. Thẩm Hi ấu đế 13 tuổi đạihôn, lấy lễ nghi Đế Hậu chính thức cưới Vũ Đàm, con gái duy nhất của Thiên Sáchtướng quân.
Thiên tử đại hôn, Đại Huỳnh cử hành chúc mừng. Đếvương rất vui vẻ, ban thưởng cho dòng họ của Thiên Sách tướng quân Vũ Diên, giaphong làm Hộ Công.
Thánh sủng hưng thịnh, xưa nay hiếm có.
Triều đình dùng ba tháng thời gian chuẩn bị hồi nghithức phong hậu long trọng này. Thẩm Dụ càng ra sức ra lực khắp nơi, đến cuốicùng nhìn chung thiết lập thuận lợi.
Sau khi nghi thức kết thúc, Dụ Vương gia tâm tình vuivẻ, hắn thậm chí cho Đường Quả Nhi ba ngày nghỉ…
Ngày hôm đó, Đường Quả Nhi được thiên tử ân chuẩn vềnhà thăm viếng, Dụ Vương gia tự mình đưa nó về Phù Vân tiểu trúc, Đường Đại rấtlà vui mừng, ở dưới sự chỉ dẫn của đầu bếp cũng xào vài món thức ăn, nhìn sơqua, cũng có thể tạm chấp nhận.
Thế cho nên Dụ vương cũng ngạc nhiên: “Này vậy mà làtự tay Đại tử làm?” Hắn gắp một đũa nếm thử, tấm tắc khen: “Quen biết nhiều nămnhư vậy, giờ cũng đã học được nấu ăn. Đại tử, bản vương phải nhìn ngươi với cặpmắt khác xưa rồi.”
Đường Đại cũng gắp một đũa bỏ vào trong chén Đường QuảNhi, nhàn nhạt trả lời: “Vương gia khen quá lời.”
Dụ Vương gia cũng lơ đễnh, Đường Đại kiểm tra việc họccủa Đường Quả Nhi ở trong cung, Đường Quả Nhi trả lời tính ra cũng lưu loát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-dai-than/2351891/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.