- Tốt quá, sau này nếu có cơ hội sẽ cố gắng học hỏi anh ấy nhiều hơn.
Lý Nam vui vẻ nói.
- Không có vấn đề, bạn học của tôi là người ngay thẳng, có quan hệ rất tốt với tôi. Tuy cậu ấy là thư ký của lãnh đạo nhưng lại khá với những người khác, không phải có chút bản lĩnh thì lên mặt. Khi học phổ thông thì chúng tôi ngồi cùng bàn hai năm liền, tôi đã không ít lần chịu tội thay cho cậu ấy.
Trịnh Binh cũng rất vui vẻ, hắn nghĩ rằng bạn học của mình là thư ký của lãnh đạo, tất nhiên phải là thân tín của lãnh đạo. Có đôi khi nghe bạn nói chuyện và hắn đại khái nhìn ra người bạn của mình có chút bản lĩnh, như vậy tương lai biết đâu có thể giúp đỡ cho Lý Nam?
- Cậu thu dọn phòng đi, tôi về nhà một lát, lát nữa sẽ sang đón cậu.
- Không cần đâu, anh Trịnh, lát nữa tôi tự đi qua là được.
Lý Nam cũng không tiếp tục chối từ, tất nhiên nếu đã đồng ý đến nhà Trịnh Binh ăn cơm, cũng không cần phải để Trịnh Binh vất vả tới lui làm gì nữa.
- Vậy thì được rồi, cậu nhớ đến sớm đấy.
Lý Nam sắp đặt gọn gàng những thứ mà Trịnh Binh vừa mới đưa đến, trên cơn bản có thể ổn định cuộc sống, vì dù sao hắn cũng chỉ có một người, chỉ cần những thứ đơn giản là có thể sống được. Còn những thứ gì khác, sau này chậm rãi bổ sung.
Phòng này dù nhỏ nhưng cũng được hai gian, ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi/2168860/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.