Lý Nam có chút sững sốt, ân nhân cái gì? Nhưng sau khi nhìn bộ dạng kích động của người đàn ông đối diện, hắn nhìn đối phương thật kỹ lưỡng, sau đó biết người này là ai. Đây không phải là người đàn ông trong vụ tai nạn trước đó sao? Khi thấy người này đang ôm con trong lòng, hắn không khỏi cười nói:
- Là anh sao? Đây là con của anh à? Cháu khỏe đấy chứ?
Khi thấy Lý Nam nhận ra mình thì người đàn ông chủ quán tỏ ra rất vui vẻ, hắn ôm con đi đến trước mặt Lý Nam rồi nói:
- Rất khỏe, hai mẹ con đều bình an, trước đó đã làm phiền cậu, nếu không có sự hỗ trợ của cậu thì tôi cũng không biết phải làm như thế nào.
Lý Nam cười nói:
- Cũng không có gì đâu, chỉ là tiện tay giúp đỡ anh một chút mà thôi.
- Đối với cậu là chuyện nhỏ nhưng với tôi là chuyện lớn. Vợ của tôi vốn không được khỏe, ngày hôm đó chúng tôi đến Thiên Đô kiểm tra sức khỏe quay về, không ngờ lại gặp phải tình cảnh như vậy, khi đó tôi đã cực kỳ sợ hãi.
Người đàn ông hồi tưởng lại sự việc mà gương mặt vẫn rất sợ hãi và lo lắng:
- Bây giờ con của tôi đã bình an vô sự, tôi cũng đã yên tâm. Con à, mau nhìn xem, chào chú đi...
Khi thấy đứa bé vui đùa vui vẻ trong lòng bố, Lý Nam cũng cảm thấy rất ấm lòng, có đôi khi cảm xúc của người khác có thể lây nhiễm sang người mình.
- À, anh bạn, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi/2168858/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.