Trên bàn cơm đặt đầy các món điểm tâm, nhìn làm sao cũng không giống giành cho hai người ăn.
Hứa Trình ngốc ngốc đứng ở bên cạnh bàn, đang muốn mở miệng hỏi Hàn Diễn Phong thì eo đã bị ôm, một chén cháo cá nóng hôi hổi từ phía sau được đặt ở trên bàn. Hàn Diễn Phong ôm cậu, cúi đầu ở trên cổ chầm chậm nhẹ nhàng mà hôn: “Đây là lần đầu tiên chúng ta cùng nhau ăn điểm tâm? Không biết em thích cái gì nên mỗi thứ anh đều chuẩn bị một ít.”
“Cũng không cần nhiều như thế a… Người khác nghĩ đến chắc nói anh đang nuôi heo…”
Khóe miệng Hàn Diễn Phong cong lên kéo ghế dựa về phía sau kéo Hứa Trình cùng nhau ngồi xuống, anh ta nói: “Ngoan, anh đã nói qua sẽ chăm sóc em.”
Ngồi ở trong lòng người yêu ăn cơm cảm giác đó khiến Hứa Trình có chút xấu hổ, cậu chỉ cúi đầu ăn cháo không dám nhìn anh, cậu nói: “Em cũng không phải trẻ con không cần chăm sóc.”
Hàn Diễn Phong ôm bả vai cậu để cậu dựa trên lồng ngực của mình, anh cười nói: “Nguyên nhân vì em không phải trẻ con anh mới chăm sóc em a… em nghĩ rằng anh sẽ đối với trẻ nhỏ chưa trưởng thành cảm thấy hứng thú sao?”
“Em không phải nói ý này nha…”
“Phải không? Vậy được rồi, chúng ta từ giờ trở đi nói thế nào?”
Hứa Trình vừa thẹn vừa giận: “Anh… Oh…”
Hàn Diễn Phong ngựa quen đường cũ cởi áo ngủ rộng rãi của đối phương ra môi trên vai cậu chậm rãi ấn những dấu hôn ngân, tay phải hướng xuống bên dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi-luyen-nhuc-tieu-mien-ao/73308/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.