—-o0o—-
Hàn Diễn Phong đi vào phòng khách thì thấy Hứa Trình đang cuộn tròn trên sô pha mà ngủ. Anh nhìn gương mặt ngủ điềm tĩnh kia bước nhanh tới phía trước hôn lên trên má cậu một cái, mọi lo lắng dọc theo đường đi lúc này mới thả xuống.
Hứa Trình bị hôn cảm giác rất ấp áp chợt bừng tỉnh, trong lúc nhất thời không rõ là mộng hay là hiện thực, há mồm mơ mơ màng màng kêu: “Ông xã…”
Đôi mắt Hàn Diễn Phong bỗng dưng tối lại, khom lưng đem Hứa Trình ôm lấy để trên đùi, lại lần nữa cúi đầu hôn cậu: “Sao hôm nay lại tự giác như thế hả? Buổi sáng còn nói muốn đi? Tiểu bại hoại… Sau này đừng nghĩ trốn…”
Môi bị dùng lực mút vào xả cắn khiến Hứa Trình bị đau đến rên rỉ lên tiếng, cậu nhịn không được muốn lấy tay đẩy người đang đè mình ra nói: “Ah… Đừng… em không đi… ông xã… Em sai rồi …”
“Em làm hại anh hôm nay không có tâm trí công tác, chỉ mở miệng nhận sai thôi sao. Nên em phải bị trừng phạt một chút đúng không?” Hàn Diễn Phong lại nắm ngón tay cậu, đầu lưỡi quấn quanh đầu ngón tay tinh tế liếm lộng, một tay vói vào quần áo đùa bỡn núm vú đã biến cứng
“Như thế này đi… Anh phạt em một tuần không cho mặc quần áo, em thấy thế nào?”
Hứa Trình giật mình một cái, nhắm mắt lại không dám nhìn đối phương nói: “Không… Đừng mà…”
Hàn Diễn Phong không nhìn cậu phản đối, anh ta ôm cậu đứng lên nói: “Ngoan, sofa rất chật, về trên giường đi chậm rãi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi-luyen-nhuc-tieu-mien-ao/73307/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.