Lần này sự trầm mặc cũng không lâu lắm, trong điện thoại truyền đến giọng Hứa Trình hơi run run: “Em biết”
Hàn Diễn Phong giật mình, có dự cảm không tốt lập tức hỏi: “Em biết cái gì”
“Em thấy được anh và người khác đi vào khách sạn”
Hàn Diễn Phong đột nhiên không biết nên nói cái gì để có thể cứu lại cục diện này. Câu hỏi vừa rồi chỉ là bức đối phương mở miệng, anh không đoán được sẽ có đáp án này. Anh tưởng tượng không ra Hứa Trình mang tâm trạng như thế nào khi nhìn mình cùng người khác thuê phòng, anh cũng không dám suy nghĩ, chỉ có thể không ngừng lặp lại nói: “Xin lỗi… Trình Trình, xin lỗi…”
Thái độ này tương đương như là đã thừa nhận. Mũi Hứa Trình đau xót, tay như đông cứng nắm chặt di động: “Anh sống cùng Du Thanh còn ra ngoài đi chơi với người khác sao?”
“…”
Tình cảm kìm nén đã lâu cuối cùng khắc chế không được nữa Hứa Trình cúi đầu nước mắt chảy xuống ở trên đầu gối, cậu nức nở nói: “Xin lỗi… Em không biết mình đã xảy ra chuyện gì…”
“Trình Trình, đừng khóc, ngoan” Hàn Diễn Phong bị tiếng khóc của cậu làm tâm tình rối loạn trừ giải thích cái gì cũng không thể nghĩ được: “Người đó là… là sau khi chúng ta chia tay anh mới quen biết.”
“Vâng…”
“Em phải tin tưởng anh.”
“Em tin tưởng…”
“Lúc anh và em cùng một chỗ anh không có đi tìm người khác, cũng không nghĩ đến người khác.”
“Vâng…”
“Trình Trình… Anh yêu em.”
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi-luyen-nhuc-tieu-mien-ao/3260062/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.