Chương trước
Chương sau
Buổi tối Tô Mông nằm ở trên giường, vừa uống sữa bò vừa lướt điện thoại, bỗng cô không kịp để ly sữa sang một bên khiến nó rơi trên cổ mình, cô nhìn Tô Mặc Huy đang đứng bên cửa sổ cầm khăn lau khô tóc, suy nghĩ vừa động, liền dứt khoát để ly sữa đổ xuống ngực.
"A... Không xong rồi... Thầy ơi... Sữa bò đổ hết rồi..."
Tô Mặc Huy nghe thấy cô nói, ngừng lau quay người lại, giọng nói có phần bất đắc dĩ, "Đã nói với em đừng uống cái gì ở trên giường, cũng may là không..."
Bị sặc —— hai chữ này còn ở trong cổ họng chưa kịp phát ra, bởi vì cảnh tượng trước mắt làm anh quên mất lời mình định nói, mạch suy nghĩ ngừng lại.
Tô Mông cuốn áo ngủ voan mỏng ẩm ướt lên trên cổ, để lộ ra hai cái bánh bao to to trước ngực và eo dương liễu thon nhỏ, dáng người uyển chuyển yểu diệu thướt tha, mà sữa bò trên da thịt trắng noãn chảy từ rãnh ngực xuống tới rốn lại càng thêm sắc tình, ngay cả quầng vú màu mận chín cũng dính ướt vài giọt sữa.
Máu nóng của Tô Mặc Huy được nhóm lên, lửa dục đốt người, cây gậy sắt vừa bắn ra hai lần lại bắt đầu đứng sừng sững, trong đồ ngủ mỏng manh chọc ra một túp lều thật to.
"Thầy ơi... Làm sao bây giờ? Ở trên người toàn là sữa bò, em không dám đứng dậy, sợ nó chảy xuống giường." Giọng điệu Tô Mông có vẻ lo lắng.
Tô Mặc Huy bước hai ba bước liền vọt tới mép giường, vẻ mặt nghiêm túc, "Sữa bò nhiều dinh dưỡng như vậy chúng ta không nên lãng phí, đương nhiên là phải uống hết rồi."
Vẻ mặt Tô Mông khó xử nói, "Em không uống được."
Tô Mặc Huy an ủi cô, "Không sao, thầy giúp em."
Tô Mặc Huy leo lên giường từ bên kia, ngồi quỳ ở bên sườn eo của Tô Mông, anh cúi người dùng chiếc lưỡi thô to liếm từ eo đến nách, liếm sạch sẽ sữa bò sắp rớt xuống, rồi lại chống tay ở sườn eo bên kia cũng làm hệt như thế.
"Thầy, ở giữa... Chính giữa sắp chảy xuống... Ư..."
Tô Mặc Huy cắn hút ở hõm nách bóng loáng của cô, không dao động, "Không sao cả, chảy xuống hoa huy*t rồi hòa cùng d*m thủy uống luôn."
Anh cởi ra áo ngủ vướng bận của cô, từ bên nách gặm cắn đến vai ngọc tròn trịa, rồi ngậm hút men theo đường cong duyên dáng của cánh tay, phun ra nuốt vào đôi bàn tay không xương.
"Thầy... Sữa... Sữa bò..."
Người đàn ông phun ra ngón tay ngọc đính dầy nước miếng, tay phải đan xen với tay cô, tay trái quẹt qua vệt sữa trên đầu v*, "Mông Mông cho rằng tôi không biết à?"
"Biết... Biết cái gì?"
"Chẳng phải em đang câu dẫn tôi sao?" Tô Mông nghe thấy lời này trong lòng cô rơi lộp bộp, anh biết?
Tô Mặc Huy tiếp tục thong thả nói, "Sữa đổ xuống, mà sao lại đổ hết ở trên vú thế này?"
Hóa ra là cái này, ôi trời, trai thẳng như anh thì biết cái gì chứ.
"Muốn tôi liếm em thì cứ nói thẳng, hà tất phải mất công? Thầy cũng đâu có không thỏa mãn em đâu." vừa rồi anh đến đây, thấy trên đầu v* đều là sữa tươi, anh liền hiểu rõ, chỉ là cố ý không để cô thoải mái thôi.
Nếu đã bị phát hiện, Tô Mông liền bỏ xuống sự rụt rè, thẹn thùng sắc tình nói, "Thầy ơi... Liếm em..."
Tô Mặc Huy nhướng mày, "Muốn liếm chỗ nào phải nói rõ ràng."
Tô Mông vươn tay vuốt ve mái tóc đen của anh, bộ dáng ý loạn tình mê, "Chỗ nào cũng muốn liếm, em thích bị thầy liếm."
Tô Mặc Huy nghe lời nói khiêu khích phóng đãng như thế, chỗ nào còn chịu nổi, anh từ giữa hai chân cô chen vào, trực tiếp cúi người ngậm lấy sữa bò trên rốn hút mạnh vào, độ nguyên chất của sữa rất cao, có khá nhiều mùi tanh, mà từ nhỏ anh đã không thích uống sữa bò, có điều ngửi hương thơm thanh ngọt trên người cô, anh cảm thấy thật ra cũng không phải là không thể uống được.
Anh vươn chiếc lưỡi to linh hoạt, dùng đầu lưỡi đánh vòng quanh rốn theo chiều kim đồng hồ, rồi liếm sạch nơi dòng sữa chảy qua, liếm hút từ dưới lên, từng tấc lại từng tấc, giống như liếm mút, lại tựa như khiêu khích, rất nhanh đã đi đến rãnh ngực.
Người đàn ông kề sát bên người cô gái, đôi tay vuốt ve trên da thịt mềm mịn, khuôn mặt tuấn tú chôn sâu trong hai vú đong đưa, liếm mút trái phải.
"Thầy... Hút... Hút em... Hút em..." Tô Mông đã hoàn toàn thả lỏng chính mình.
Tô Mặc Huy thỏa mãn mong muốn của cô, anh nghiêng đầu há mồm ngậm lấy hơn phân nửa đồi vú, mút vào thật mạnh rồi kéo ra phía ngoài.
Trong miệng anh nhét đầy vú thịt, gương mặt góc cạnh vì mạnh mẽ hút vào mà hai má hõm xuống, đầu v* dựng đứng ngậm trong miệng, anh dùng chiếc lưỡi liếm vòng quanh đầu v* và quầng vú, bôi lên một lớn màng trắng trong, phun ra nuốt vào, "Chậc chậc" liếm mút vú thịt, dùng cái lưỡi thô ráp liếm một vòng quanh vú, xác nhận mỗi một tấc da thịt đều nhiễm nước miếng của anh, mới mở miệng dò hỏi:
"Mông Mông, em kiểm tra xem có phải đã liếm sạch rồi không?"
Tô Mông nhìn lướt qua, cô liền mở miệng, "Sạch rồi... Thầy ơi... Bên này... Bên này cũng muốn..."
"Yên tâm, tôi đã nói sẽ giúp em mà."
Sữa bò ở bên này vì để lâu nên đọng lại khá nhiều, Tô Mặc Huy hút vào dạy dỗ, đầu lưỡi vòng quanh trên nhũ đầu, sau khi xác nhậm đã thấm ướt nước bọt mới liếm lên trên, tay trái xoa bóp một bên vú lẻ loi bị vứt bỏ, kẹp lấy hạt đậu đỏ khảy khảy nó dựng đứng.
Hai đôi vú tròn được chăm sóc đặc biệt, Tô Mặc Huy còn tận tâm liếm sạch chân vú và xương quai xanh, đảm bảo không để sót cái gì.
"Thầy làm thế nào?"
Mắt Tô Mông mênh mông hơi nước, hai má đỏ ửng, "Gậy lớn... Thầy liếm thật tốt..."
Tô Mặc Huy nhướng mày, "Vậy có khen thưởng cho thầy không?"
Tô Mông cười quyến rũ, "Khen thưởng cho thầy dùng vú ướt át kẹp gậy th*t, được không?"
Tô Mặc Huy chưa từng nếm thử cái này, khi làm tình với vợ anh đều rất quy củ, nhưng tưởng tượng đến hình ảnh kia, cả tuyến tiền liệt cũng nổi bão, nhịp tim tăng nhanh, hô hấp dồn dập, gân xanh trên trán cũng nổi hẳn lên.
Tô Mặc Huy khàn giọng, ra vẻ bình tĩnh, "Đương nhiên là được."
Đương lúc Tô Mông ôm lấy hai đồi vú quỳ gối ghé vào hai chân anh, khoảnh khắc kẹp lấy gậy th*t kia, anh sung sướng tận trời, cầm lòng không đậu hừ nhẹ ra tiếng.
Tô Mông chuyển động vú lên xuống, cọ xát trên cây gậy thật dài, môi lưỡi thuận thế hôn lên đầu v* anh, học theo dáng vẻ vừa rồi của anh trêu chọc, để anh trải nghiệm sự sướng khoái.
Tô Mặc Huy vỗ về đầu cô ấn trước ngực, anh ngửa đầu hút không khí, thật sự là...
Đôi vú mềm mại của cô gái bao vây lấy thứ thô cứng, còn chuyển động lên xuống chăm sóc mỗi một chỗ mẫn cảm, ngực anh bị môi anh đào nhỏ xinh cố gắng ngậm mút, cảm giác này không giống với khi cắm vào hoa huy*t, sự chủ động khi hoan ái từ cơ thể đến suy nghĩ của cô khiến cho thể xác và tinh thần của anh sướng tê.
Sau mấy chục cái đong đưa, Tô Mặc Huy có hơi không thỏa mãn, anh cảm thấy cơ thể mình có vô số sự thô bạo không chỗ nào trút ra, anh đẩy Tô Mông lên giường, bắt đầu tự mình đưa đẩy giữ vững tốc độ.
Tốc độ và độ mạnh của anh không ngừng tăng lên gấp mười lần so với Tô Mông, trong chốc lát cô liền cảm giác ngực bị cọ đau rát.
"A... Thầy... Chậm một chút... Đau quá..."
Tô Mặc Huy cũng nhận thấy được cô không chịu nổi kêu rên nức nở, anh rút ra côn th*t, kéo rớt quần lót, để cô xoay người nằm nghiêng, cắm thẳng đi vào từ phía sau, bên trong đã sớm chảy nước không ngừng, một hơi vào động.
"Ư... Ân... Thật sâu... gậy th*t của thầy vào thật sâu..."
Tô Mông bị đâm rên rỉ vỡ vụn, Tô Mặc Huy kéo đầu cô sang kịch liệt mút hút.
"Ưm... Ư... A a... Muốn tới... Thầy... Sắp bị ***... *** phun nước..."
Vừa dứt lời, viên trân châu liền phun ra một dòng nước duyên dáng, rồi lại bị người đàn ông phía sau va chạm làm cho tan tác.
Vốn là sau khi phun ướt bên cạnh gậy th*t rồi cắn nuốt mấy chục cái, rốt cuộc anh không chịu được khoái cảm, vừa đẩy vừa kéo bắn ra.
Tô Mặc Huy cũng không có rút cây gậy mềm nhũn sau khi bắn tinh ra, anh hôn đôi má thịt căng đỏ của cô, rồi dời đến bên tai, đầu lưỡi phác họa thịt mềm trên tai, bên vành tai tinh xảo, tay anh vòng qua trước ngực cô ôm trọn vú thịt, ở giữa khe rãnh bởi vì bị cọ xát mà rất nhanh đã sưng đỏ, anh thương tiếc hôn môi thổi khí lạnh để giúp cô giảm bớt, trong chốc lát gậy th*t đã nửa cương cứng trở lại.
Hai người thân mật một hồi, dư vị cao trào qua đi, Tô Mặc Huy vẫn cứng rắn ôm Tô Mông vào người, anh ôm cô thật chặt từ phía sau, để thân hình nhỏ xinh của cô khảm vào cơ thể mình, thân thể hai người hoàn toàn dán sát bên nhau, như là hợp làm một.
Tô Mông cọ cọ gò má đang dán vào gương mặt mình, đan mười ngón tay vào nhau, tay chuyển đến bên môi, đặt lên một chiếc hôn nhẹ nhàng trên mu bàn tay to lớn của anh, "Thầy ơi, bây giờ em rất hạnh phúc."
Tô Mặc Huy dời đầu nhỏ đè nặng chuyển qua hôn lên cái trán cô, không nói lời nào.
Làm sao mà anh không giống cô cho được, làm tình cùng người mình yêu là sự thoải mái từ tâm hồn đến thể xác.
Tô Mông co rút lại cửa động, kẹp lấy cây gậy thô cứng như sắt, "Thầy, có muốn một lần nữa không."
Vốn là Tô Mặc Huy thương tiếc thân thể của cô, không nghĩ tới cô lại bắt đầu châm lửa, anh thở dài nói, "Em đúng thật là muốn ép khô thầy à."
"Không đâu, thầy tuổi trẻ khí thịnh, một đêm bảy lần cũng không thành vấn đề, lúc này mới là lần thứ tư thôi đấy." Tô Mông tựa như vui đùa lại tựa như nghiêm túc nói.
"Hai lần giữa trưa không tính à?"
Tô Mặc Huy bất đắc dĩ, ngoại trừ khi cô tới tháng, mấy ngày nay, cơ thể bọn họ dường như bất cứ lúc nào cũng dây dưa bên nhau, gần đây anh cũng phát hiện ra tính tình mới của cô, giống như một con nhóc đâm đãng có thế nào cũng không đủ.
Nếu Tô Mông biết suy nghĩ này của anh nhất định cô sẽ kêu oan, là cô sợ anh nghẹn hỏng được chưa, tuy rằng bản thân cô cũng rất hưởng thụ.
"Giữa trưa là giữa trưa." chẳng phải nói là một "đêm" bảy lần sao, giữa trưa sao có thể tính được? Hay là anh không được nữa? Nhưng rõ ràng anh vẫn còn rất cứng mà, có lẽ là sức khỏe không theo kịp.
Tô Mặc Huy phát hiện ra tâm tư nhỏ của cô, anh cũng không hề thương tiếc, chỉ muốn thực hành ra sức chứng minh bản thân!
"Nếu cơ thể em chịu được, đương nhiên tôi sẽ thỏa lòng em rồi."
Phòng ngủ vừa rồi còn hòa hợp trong chốc lát đã vang lên tiếng người con gái yêu kiều rên rỉ cùng với tiếng đánh "Bạch bạch bạch", giường lớn cũng bởi vì kích thích mạnh mẽ mà kịch liệt đong đưa cạch cạch rung động.
Sức của phụ nữ chung quy không địch lại đàn ông, Tô Mông vô cùng hối hận bản thân vừa nói cái gì mà một đêm bảy lần, ở mặt này đàn ông sao có thể chịu được bất kì nghi ngờ gì chứ, cho nên mặc kệ cô xin tha như thế nào anh cũng không chịu buông tha cho cô, cuối cùng cô mệt mỏi xụi lơ đi ngủ.
Tô Mặc Huy nhìn dung nhan lúc ngủ của cô, anh bắn vào hoa huy*t, đặt xuống trán cô một nụ hôn trấn an, ôn nhu nói, "Ngủ ngon." âm điệu trầm thấp mà êm tai.
Sau khi hồi phục lại anh nằm xuống, tay trái vòng qua từ sau lưng kéo eo cô kề sát bụng mình, cánh tay phải rắn chắc đặt ở dưới cổ cô làm gối, nhét cây dương v*t nửa cứng vào chỗ sâu trong hoa huy*t, nơi âm dương của hai người tương liên chặt chẽ, chân anh cuộn tròn sau chân cô giữ độ cong giống vậy, ôm lấy cô mà ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.