Sau khi hạ được người đầu tiên, hai người dần ngờ ngợ ra một vài điều trong The Game. Đây có lẽ là một game sinh tồn giết người nhặt trang bị.
Hai người biết sắp tới độ nguy hiểm của thế giới sẽ càng tăng lên nên tranh thủ thời gian để đi săn người.
- Còn bảy mươi hai người, vậy là đã có nhiều người phát hiện ra quy luật săn trang bị của The Game rồi.
Tạ Tuyên nhìn vào khung hình ảo xuất hiện trong mắt nói.
Chu Du cũng đã biết việc giữa mình và Tạ Tuyên, à không giữa mình và nhiều người khác trong The Game bị phân biệt đối xử. Cậu không được cung cấp thông tin, không có bảng thông báo, không có bản đồ. Thứ cậu có duy nhất chỉ là một cơ thể vô dụng.
Cậu nghe hắn nói xong liền nói:
- Vậy là độ nguy hiểm đã tăng lên, chúng ta cần phải cẩn thận hơn rồi.
- Ừm, nhưng mặc kệ có nguy hiểm thì chúng ta vẫn phải cố gắng thoát khỏi đây thật nhanh.
Hắn trả lời lại.
Hai người lại tiếp tục đi trên sa mạc, giờ đây The Game đang dần trở thành cuộc chiến giành trang bị, ai nhiều vũ khí mạnh, ai có thực lực thì người đó sống sót.
Phải nói là Đảo Sa Mạc này quá rộng lớn, mấy chục người bị phân tán nên rất khó để có thể gặp nhau. Đây giống hệt như một trò chốn tìm chết chóc vậy. Hoặc là trở thành người đi tìm, hoặc là làm người bị tìm.
Mất gần một tuần, hai người mới có thể gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-tan-tat-em-yeu-anh-roi/2717567/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.