Khác vơi rất nhiều người, Chu Du cùng với Tạ Tuyên cùng ở trên đảo sa mạc tựa như đi thấm hiểm vậy. Có lẽ đây là sức mạnh của tình yêu nên hai người không cảm thấy sợ sệt những thứ mà tương lai sẽ phải đối mặt.
Một tháng, trong vòng một tháng số người trên hòn đảo rộng lớn đã giảm xuống một con số không tưởng. Hiện tại tổng số người là hai mươi, đồng nghĩa với việc trung bình mỗi người sẽ phải giết một người nữa.
Pằng!
Âm thanh của súng có gắn giảm thanh vang lên không quá lớn, nhưng Chu Du cùng Tạ Tuyên vẫn nhận ra được vị trí của đối phương là ở cái chòi bên kia.
- Hắn vẫn chưa nhìn thấy anh. Anh ke sẵn ở đây, để em ra dụ hắn. - Cậu hướng phía hắn nói nhỏ.
- Không được! Như vậy quá nguy hiểm! - Hắn nói lại. Nếu cậu xảy ra chuyện hắn không biết mình sẽ như thế nào.
- Không sao, tin em. - Cậu lại nói, trong ánh mắt tràn đầy tin tưởng. Cậu tin hắn sẽ có thể hạ được tên đang ở cái chòi, tin hắn sẽ không để cậu bị tổn thương.
- Em...
Lời chưa nói xong Chu Du đã lao ra ngoài. Tên bên trên chòi thấy vậy nhanh chóng ló đầu ra nã súng. Ngay lập tức hai tiếng súng cùng lúc vang lên, sau đó tên phía bên kia bị ngã xuống.
Còn về phía Chu Du, cậu đã kịp lộn một vòng tránh thoát đường đạn. Thời gian vừa qua Tạ Tuyên vẫn luôn không ngừng huấn luyện cho cậu để cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-tan-tat-em-yeu-anh-roi/2717564/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.