Nam Thất Dạ không biết được người đàn ông kia tại sao lại mất hồn, nhưng cô lại nắm chặt cơ hội có thể chạy thoát này.
Dùng cả tay chân, áp dụng đột nhiên tập kích đối với anh ta, đối phương như không ngờ tới thân thủ cô lại nhanh nhẹn vậy, nhất thời không đề phòng, cô liền trốn ra khỏi khửu tay cứng rắn của anh ta.
Khi lòng bàn tay anh ta vung đến thì Thất Dạ đã sớm lộn một vòng bay vọt, thân thể lưu loát nhảy đến một vị trí hơi xa. Mắt thấy lờ mờ người đàn ông kia giậm chân tại chỗ mà đến, chân dài của cô nhanh chóng dọc theo bình phong di động, khiến nó đổ về hướng người đàn ông kia, khi anh ta đưa tay ngăn cản bức bình phong, ngón tay dài nhọn kéo lại tay vịn cửa phòng, thân thể đã nhanh đi ra ngoài.
Gia tăng thân thể cao gầy đi phía trước, đầu ngón tay đáp tay vịn cửa phòng, nhìn bóng lưng mảnh mai tiêu ản ở khúc quanh hành lang, môi mỏng nhạt nhấp thành hình vòng cung lạnh lẽo, thâm ám như giếng cổ ngàn năm, giống con ngươi màu đen, nhìn không ra suy nghĩ.
“Cô gái đó, ở bên kia.”
“Mau đuổi theo...”
Chợt, tiếng bước chân tạp nham lần nữa trở lại hành lang, mấy đạo bóng dáng từ hành lang khác chạy như bay qua, đuổi theo hướng cô vừa thoát đi.
Thân hình Gia Mâu lùi về phía sau nửa bước, ủng da dọc theo cửa phòng đá một cái, cửa phòng liền “rầm” một tiếng khép lại, cánh tay dài của anh dọc theo vách tường tìm một vị trí ấn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-ta-ac-hon-nhe-nhang-thoi/192410/chuong-6.html