Tần Ca trở về nhìn bầu không khí giữa chị dâu và cháu trai nhỏ không đúng lắm, nhìn kỹ giống như đang đối mặt, một lớn một nhỏ, hình ảnh không giương cung bạt kiếm, ngược lại rất hài hòa.
“Anh cả ơi, chị dâu đây là đang làm gì vậy?”
Tần Vũ liếc mắt nhìn anh ta, “Về lúc nào?”
“Đã về ba ngày rồi, không thể luôn cắm rễ ở Tần Lộ tinh, bộ tài chính thúc giục em mấy lần rồi.” Tần Ca biết không thể gạt được anh cả, giải thích đúng sự thật.
“Cậu muốn dung dịch cải tạo gen.” Tần Vũ nhìn chằm chằm anh ta, lời này không phải nghi vấn, mà là trần thuật, hiển nhiên biết cậu em đang nhắm vào cái gì.
“Đúng, em muốn một lọ xác xuất thành công trăm phần trăm.” Tần Ca lần này trở về cũng không tính che giấu ý đồ của mình.
Tần Vũ nói, “Dung dịch cải tạo gen không thể tùy tiện cho người khác.”
“Em không lấy không, muốn bao nhiêu tinh tệ anh nói đi.” Thiên hạ không có bữa cơm ăn không trả tiền, anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng, đạo lý này Tần Ca hiểu.
Tần Vũ nói, “Một lọ năm trăm triệu.”
Khóe mắt Tần Ca co giật, “Anh thật đúng là không khách khí.”
Năm trăm triệu, cướp à.
“Không cần?”
Tần Vũ thu hồi tầm mắt, không hỏi anh ta muốn bình dung dịch cải tạo gen cho ai dùng, hắn cũng không xen vào việc người khác, bao gồm cả việc của người trong nhà, việc trước nay có thể khiến hắn cảm thấy hứng thú không hề có, bây giờ cũng chỉ có Lộ Lê.
“Hai anh em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016682/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.