Mộng Dao cùng Ngô ba Ngô mẹ rời khỏi bữa tiệc, có điều hai người cứ nhìn cô với ánh mắt đầy ẩn ý nhưng lại chẳng nói gì.
“Sao ba mẹ nhìn con như thế?” Cô tò mò hỏi dò.
“Ừ thì… con không định trả áo cho người ta à?” Ngô mẹ chỉ chỉ vào chiếc áo vest đen trên người cô.
Mộng Dao nhìn kỹ lại, mới tá hỏa phát hiện bản thân đã chiếm đoạt đồ của người khác trong suốt bữa tiệc.
“Ba mẹ vào xe chờ con chút nhé. Con đi trả áo cho thượng tướng.”
“Không sao, đi từ từ thôi. Ba mẹ chờ bao lâu cũng được hết á, con gái yêu.”
Nghe lời nói có chút mờ ám của Ngô ba Ngô mẹ mà cô không khỏi đỏ mặt. Nếu để họ biết ban nãy Hạo Hiên quỳ xuống cầu hôn cô thì ắt hẳn sẽ vỗ tay ăn mừng. Phải giấu thật kỹ mới được.
Mộng Dao đi vào bữa tiệc lần nữa, hỏi thăm mọi người, trước tiên nhận được ánh nhìn ẩn ý, sau đó mới được chỉ lên trên tầng. Cô lầm lũi cúi mặt đi nhanh, leo hết cầu thang thì đã mệt đến mức thở hắt ra liên tục, tim cũng ẩn nhẫn đau. Cơ thể này thật sự quá yếu rồi.
Nào ngờ tới người cô gặp không phải thượng tướng Hạo Hiên mà lại là vị Trường tổng tình cũ không bám cũng bất tán. Cô vốn muốn bơ đi mà sống, tuy nhiên cánh tay nhanh chóng bị anh ta nắm lấy.
“Không nghĩ tới Ngô tiểu thư thế mà đã nhanh chóng tìm đến kẻ thế thân khác. Nhưng tôi nhắc nhở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-gau-mot-long-si-me-co-vo-tho-nho/3485206/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.