Hạo Hiên đứng một bên, yên lặng nhìn Mộng Dao dạo quanh vườn hoa một cách thích thú.
Cô kiếp trước ấp ủ giấc mơ trở thành bà chủ tiệm hoa. Mỗi loài hoa đều mang một ý nghĩa khác nhau, và cô muốn trở thành người chuyển lời của hoa tới người mua.
Tuy nhiên sự phấn khởi quá mức đã khiến Mộng Dao thấm mệt. Cô hít vào một hơi sâu, cảm nhận trái tim hơi thắt lại. Hạo Hiên vừa thấy thì đã nhanh chóng đi lại đỡ lấy cô, dìu cô ngồi xuống xích đu.
“Em ổn chứ?”
Đối diện ánh mắt lo lắng của anh, cô khẽ lắc đầu, bình tâm một lát thì liền ổn định trở lại.
“Cảm ơn anh.”
Cả hai lần nữa rơi vào sự im lặng. Thoáng nghĩ, cô sực nhớ tới sự việc vừa rồi trong bữa tiệc, muốn mở lời trước.
“Ban nãy tự ý nói ra việc tôi cùng anh đính hôn chắc làm anh khó xử lắm. Xin lỗi anh nhé.”
“Tôi không ngại.”
Nghe anh lập tức trả lời khiến cô á khẩu, tuy nhiên vẫn thử thăm dò đối phương thêm.
“Ba tôi chắc có nói qua về việc ông ấy muốn anh với tôi tìm hiểu. Nếu anh không thích thì có thể từ chối, không cần phải e ngại.”
Vừa nói xong, cô đột ngột thấy anh quỳ một chân xuống, để cô không cần phải mỏi cổ thêm.
“Tiểu thư Mộng Dao, tôi thật sự không ngại.”
“Ý anh là…”
“Vậy đổi lại tiểu thư thì sao?”
Nhận câu hỏi bất ngờ từ anh, cô thoáng ngây ngốc, vẫn chưa hiểu rõ điều anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-gau-mot-long-si-me-co-vo-tho-nho/3485205/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.