Lục Đông Anh mệt nhoài dựa vào ghế sau khi bữa tiệc kết thúc, cô để người hầu tự mình dọn dẹp chứ sức cô cũng cạn kiệt không thể phụ giúp bọn họ thêm được nữa. Nhưng điều khiến cô đau đầu hơn cả chính là lời bàn tán của bọn họ xuyên suốt bữa tiệc, rằng cô không được chồng yêu thương, hay thậm chí hắn cố tình bỏ cô ở nhà để đi vui vẻ cùng người phụ nữ khác... 
Mặc dù đã dặn lòng không được quá để tâm đến công việc riêng của hắn, không được xen vào cuộc sống riêng tư của đối phương...nhưng dù sao người đàn ông kia cũng là chồng của cô mà...cũng phải cho cô cái quyền tự mình ích kỉ một chút chứ... 
Quản gia thấy Lục Đông Anh ngờ nghệch ngồi thẫn thờ liền vào bếp pha cho cô một ly trà hoa cúc để cô uống cho ấm bụng, ông vừa đặt ly trà xuống bàn vừa cất tiếng ân cần hỏi thăm cô... 
"Phu nhân...làm sao thế, nếu mệt thì lên phòng nghỉ ngơi đi, ở dưới này có tôi phụ trách rồi...!" 
Lục Đông Anh cười ngượng tỏ ý bảo không sao, cô liền cầm ly trà lên uống một ngụm nhỏ lại hạ xuống mân mê ly trà nóng hổi. Dường như từ trong mắt cô có thể nhận ra được cô có vô vàn điều muốn tâm sự... 
"Vĩnh Thành...anh ấy đã từng thích ai chưa...?" 
Quản gia hơi ngập ngừng liền thở dài, trước sau gì cô cũng biết nên tự mình nói cho cô biết vẫn tốt hơn... 
"Đã từng...không chỉ là thích, ngài ấy yêu cô ta sâu đậm, yêu đến mức không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-dai-nhan-doc-sung-vo-yeu/2524866/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.