*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn cậu bé dần dần đi khuất, sự ôn hòa trong ánh mắt của Sở Mặc mà ai cũng nhìn ra dần dần biến mất, thay vào đó là nét lãnh đạm, nghi hoặc.
Sở Mặc bên này vẫn ở hiện trường xảy ra tai nạn. Hắn lấy danh nghĩa là quân nhân không cho người khác lại gần, đợi người đến. Có phải do nhiều năm rèn luyện trong quân đội hay không, nhưng theo bản năng hắn cảm thấy vụ việc này rất kì lạ, muốn tìm ra đáp án. Chậm rãi suy nghĩ lại các sự việc diễn ra liên quan đến cậu bé nọ. Tên cậu bé đó là gì ấy nhỉ? À, Diệp gì đó thì phải. Sở Mặc lựa chọn bỏ qua vấn đề không quan trọng ấy, không nhớ được tên thì thôi, dẫu sao sau này vẫn sẽ còn gặp lại.
Đầu tiên là việc gây sự ở Trung tâm thương mại. Cậu bé Diệp đó vô tình đắc tội với Ngọc Thủy - chị của bác sĩ Nguyễn Phúc, vợ của lão già bên công ty giải trí hạng ba. Ban đầu nhìn có vẻ như là do vụ xích mích giữa trẻ con gây nên, nhưng hắn để ý thái độ, khí chất kia không phải là thứ mà một đứa trẻ nhỏ tuổi có được. Xoa xoa cái cằm trơn bóng của mình, Sở Mặc muốn tìm kiếm từ thích hợp để diễn tả. Hắn hơi híp lại đôi mắt hẹp dài, sắc bén của mình, vô ý tạo nên áp lực xung quanh.
Cái khí thế không hợp lứa tuổi kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-chi-dau-chua-truong-thanh/1375766/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.