Chương trước
Chương sau
- Những quốc gia đó không có một ai dám đứng ra đâu, bởi vì lúc này bọn họ giống như Trung Quốc không có cái gì khác biệt
Tăng Kiến Quốc giọng điệu bình thản nói

Giọng nói của Tăng Kiến Quốc tuy rằng bình thản, nhưng mà mang theo sức rung động không nhỏ, tất cả vệ tinh quân sự của Mỹ đều bị phá hủy rồi, điều này do ai làm, trong lòng tất cả mọi người đều biết, là căn cứ Hổ Gầm làm.

Về phần ông chủ của căn cứ Hổ Gầm là ai, những người đang ngồi đây đều biết, tuy nhiên không sao, chỉ cần biết căn cứ Hổ Gầm có mối quan hệ với lãnh đạo cao cáp của quốc gia là được rồi, là bạn không phải là địch, vậy là đủ.

Trước kia, rất nhiều người biết căn cứ Hổ Gầm rất mạnh, nhưng mạnh đến mức này, thực sự vượt qua dự đoán của mọi người.

Một tổ chức chống đối với mấy nước mạnh, đây là sự tồn tại như thế nào, đồng thời, tất cả mọi người đều không thể không chỉ ngón tay cái vào căn cứ Hổ Gầm, nguyên nhân cũng rất đơn giản, nếu như những tổ chức hoặc là quốc gia khác, chắc chắn không dám chống đối với những quốc gia đó, nhưng mà một tổ chức của người ta lại dám.

Giống như mọi người, thủ trưởng số một cũng cảm thấy khiếp sợ, vốn dĩ, ông ấy cho rằng Lục Thiếu Hoa đối đầu với Mỹ thôi, nhưng lập tức xử lý vệ tinh quân sự của nhiều quốc gia như vậy, thực sự làm ông ấy giật mình.

Tuy nhiên, suy nghĩ một chút, thủ trưởng số một cũng bình thường trở lại, bởi vì Lục Thiếu Hoa đã từng nói, nếu như những quốc gia liên kết kia muốn sao, liền biến bọn họ thành người mù, bây giờ lời nói của Lục Thiếu Hoa đã được xác minh, cũng chính là nói, lúc đó lời nói của Lục Thiếu Hoa không phải là khoác lác.

Thủ trưởng số một đã có sự chuẩn bị tự nhiên cũng có thể rất nhanh bình tĩnh lại, tuy nhiên, sau khi bình tĩnh trở lại, ông ấy vẫn không kìm được thở dài.

Nguyên nhân rất đơn giản, hội nghị lần trước, vì một quan lớn bên quân đội đứng ra, mối quan hệ giữa quốc gia và Lục Thiếu Hoa đã căng thẳng, lời nói của Lục Thiếu Hoa lúc rời đi, thủ trưởng số một đã ý thức muốn phục hồi mối quan hệ giữa hai người vô vàn khó khăn.

- Ai

Trong lòng thủ trưởng số một thầm thở dài, sau đó mới điều chỉnh tâm tính, vào trong hội nghị, lên tiếng nói
- Chuyện thu phục Đài Loan không cần thảo luận nữa, hoàn thành thống nhất tổ quốc là chuyện cả đời tôi phải làm, về phần chuyện của Nhật Bản, mọi người cho ý kiến đi.

Thủ trưởng số một có quyền lực như thế này, trực tiếp quyết định chuyện thu phục Đài Loan lại, giống như là độc đoán, trực tiếp định âm điệu, không để bất kì ai có cơ hội phản bác.

Nhưng mà, thủ trưởng số một làm như vậy làm sao không phải thuận theo ý của nhân dân đâu, ông ấy đã nhìn ra, những người đang ngồi chắc chắn đồng ý, bao gồm cả thủ tướng trong đó, hơn nữa ông ấy và Tăng Kiến Quốc đều đồng ý, vậy thì chuyện này phản đối cũng không có hiệu lực.

Nói đùa, Tăng Kiến Quốc chỉ là công thần dựng nước, ở những chuyện lớn của quốc gia, sức ảnh hưởng của ông ấy cực lớn, có những lúc đã quyết định rồi đều phải qua thủ trưởng số một.

Ngoài ra, thủ tướng là nhân vật số hai của toàn quốc, dưới sự đồng ý của ông ấy, cũng có thể quyết định, những lời như thế này, số một và số hai, lại có thêm sự đồng ý của Tăng Kiến Quốc nữa, vậy thì chuyện đó dường như đã không thể tránh được rồi.

Trong quan trường là như vậy, trong tình huống số một và số hai đều đồng ý, còn không có những người không mở mắt dám đứng ra, nếu như người đó dám đứng ra, vậy là ngược đầu, cũng hoặc là nói là cố ý gây rối, kết cục sẽ rất nguy hiểm.

Đương nhiên, nếu như phản đối có lý do, cũng được, chỉ là những tình huống bình thường, số một và số hai đều nhất trí một chuyện rất ít khi xuất hiện sai lầm, cho nên, tình huống đó căn bản chưa từng xảy ra.

Nhật Bản!

Đúng vậy, đề tài thảo luận bây giờ chính là Nhật Bản, thảo luận một chút có thể đưa Nhật Bản vào bản đồ của Trung Quốc hay không.

Mà đi vào đề tài thảo luận, Tăng Kiến Quốc lại một lần nữa lên tiếng
- Nội các mới của Nhật Bản không muốn yên ổn với hiện trạng, không lâu, bọn họ đã bí mật cử ra hai nhánh quân đội, một nhánh đi về hướng châu Phi, một nhánh chạy đến bên Triều Tiên, có thể là muốn tóm lấy hậu phương của Triều Tiên, chi viện cho Hàn Quốc.

- Có lẽ một phần những người đang ngồi đây còn chưa biết, sở dĩ Triều Tiên và Hàn Quốc đánh nhau nguyên nhân là do căn cứ Hổ Gầm, Triều Tiên nhận được sự ủng hộ của căn cứ Hổ Gầm, mới rat ay với Hàn Quốc, mà cách làm của tiểu Nhật Bản chính là phá hoại hành động của căn cứ Hổ Gầm, căn cứ Hổ Gầm cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ, huống hồ, tiểu Nhật Bản đã cử một nhánh quân đến châu Phi, ý đồ đi không cần nói nhiều nữa
Tăng Kiến Quốc tiếp tục nói
- Cách làm của tiểu Nhật Bản đã chọc tức căn cứ Hổ Gầm, căn cứ Hổ Gầm sẽ không chịu để yên, vừa nhận được tin tức, căn cứ Hổ Gầm đã quyết định ra tay với tiểu Nhật Bản, nhân viên quan trọng của chính phủ tiểu Nhật Bản, quân đội, toàn bộ đều là mục tiêu của căn cứ Hổ Gầm

- Lão Tăng, hành động của căn cứ Hổ Gầm có tỷ lệ thành công lớn bao nhiêu?
Nhân vật số hai bên quân đội lại một lần nữa nói ra.

Đây chắc chắn là một vấn đề mấu chốt, nếu như làm rõ khả năng có thể thành công, vậy thì quốc gia hẳn có thể quyết định.

Đúng vậy, nếu như tỷ lệ thành công của hành động của căn cứ Hổ Gầm là một trăm phần trăm, vậy thì cả Nhật Bản sẽ trở thành một quốc gia giồng mất đầu, trong lúc này, thử hỏi còn có lực phản kháng gì nữa, Trung Quốc chỉ cần cử quân đội ra tiến hành trấn áp Nhật Bản, vậy thì đã có thể biển s Nhật Bản thành một trong những lãnh thổ của Trung Quốc

- Không dám nói một trăm phần trăm, nhưng chín chín phần trăm có thể khẳng định
Tăng Kiến Quốc trầm giọng nói.

Tăng Kiến Quốc nói như vậy không phải từ sự tin tưởng của hắn đối với Lục Thiếu Hoa, mà ddeeens từ sự hiểu biết của Tăng Kiến Quốc với căn cứ Hổ Gầm, Tăng Kiến Quốc biết, từ trước đến nay, căn cứ Hổ Gầm vẫn không có chuyện gì là không hoàn thành được.

Mặt khác, sự hiểu biết của Tăng Kiến Quốc đối với Lục Thiếu Hoa đã nói cho ông ấy, Lục Thiếu Hoa là một người tàn nhẫn, nếu như làm chậm trễ hành động của hắn, vậy thì Lục Thiếu Hoa chắc chắn sẽ dùng sức mạnh để xua đuổi Nhật Bản, ừ, nói cách khác, nếu như Lục Thiếu Hoa không giết được nhân vật quan trọng của Nhật Bản, vậy thì sẽ không loại trừ Lục Thiếu Hoa bắn tên lửa đạn đạo biến Nhật Bản thành đống đổ nát.

Biến Nhật Bản thành một đống hoang tàn?

Nghe có vẻ rất tàn nhẫn, nhưng mà đứng ở góc độ của người Trung Quốc mà xem, tàn nhẫn sao? Không, không tàn nhẫn chút nào hết, một Nhật Bản bé nhỏ có bao nhiêu người? một trăm nghìn? Một triệu? được rồi, cho là mười nghìn đi.

Nhưng mà, lúc chiến tranh thế giới thứ hai, lúcNhật Bản xâm lược Trung Quốc, đã giết bao nhiêu người Trung Quốc?

Chỉ một cuộc thảm sát giết người hàng loạt ở Nam Kinh đã chọi được với phần lớn dân số của Nhật Bản, biến Nhật Bản trở thành một đống hoang tàn, không chừa lại gì cũng không quá đáng.

Giống như những gì mà tăng kiến quốc đoán, Lục Thiếu Hoa thực sự có dự định này, đương nhiên, đó cũng là trong tình huống cấp bách bất đắc dĩ, là hạ quyết sách, nếu như không cần thiết, Lục Thiếu Hoa tuyệt đối không làm như vậy.

- Đó còn có gì để nói, ý kiến của tôi là đánh, loại cơ hội tự đắc này ngàn năm khó gặp được, không cần thiết nói những cái khác
Nhân vật số hai bên quân đội cứng rắn nói.

Lời này nói một cách cứng rắn, scũng nói rất khí thế, trực tiếp có ý đánh nhịp, nhưng hắn tuyệt đối không đại diện cho tiếng nói của phần lớn người.

Đánh đi, không có nhiều lời thừa lãng phí, cứ trực tiếp đánh đi.

- không ai có ý kiến khác sao?
Lúc này thủ trưởng số một, lên tiếng hỏi dò.

Im lặng, một mảng im lặng, không ai lên tiếng.

Không có ai lên tiếng có nghĩa là không có ý kiến phản đối, nếu là như vậy, chuyện này coi như đã định, tuy nhiên, đề tài thảo luận vẫn chưa kết thúc, cho đến nay, cũng chỉ có thể coi như là đã hoàn thành một nửa mà thôi.

- Nếu như không có ai phản đối, vậy cứ quyết định như thế đi, tiếp theo chúng ta nói đánh như thế nào
Thủ trưởng số một lại một lần nữa tung ra một đề tài.

Về việc đánh trận như thế nào, trong ủy viên bộ chính trị lại không phải ai cũng có quyền nói, bên trong có quyền phát biểu nhất chính là cục ủy chính trị bên quân đội, còn có quan lớn bên quân đội, bọn họ mới có quyền phát biểu.

Đương nhiên, cũng không phải là phủ nhận quyền phát biểu của các ủy viên bộ chính trị khác, chỉ có điều quyền phát biểu của bọn họ nhỏ hơn rất nhiều, dẫu sao nghĩa vụ đánh trận là của quân đội, đánh như thế nào, như thế nào mới có thể đánh tốt, đó là chuyện của quân đội.

- Hay là trấn áp bằng ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh, ừ, tôi chỉ sự trấn áp bằng ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh kia rất không giống, đầu tiên, trong lúc cử quân đội ra phải cử ra một nhánh quân đội có ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh, Nhật Bản có lẽ là đồng loại của chúng ta mấy nghìn năm trước, nhưng mà bây giờ đã không phải rồi, đối diện không phải là người cùng dân tộc, chúng ta không cần khách sáo
Nhân vật số hai của quân đội lại mở miệng một lần nữa.

Lời này có ý gì?

Chỉ cần không phải thiểu năng, là có thể nghe ra, trong lời này mang theo sát khí dày đặc, đó là chủ trương giết hàng loạt.

Trong thời đại hòa bình này, một người quân nhân nói ra những lời này, hơi khiến người ta giật mình, nhưng mà, đó là đối với những người khác mà nói, đối với Trung Quốc mà nói, nói ra thứ này có chút quá đáng.

Trung Quốc chịu nỗi khổ của Nhật Bản, bây giờ đã có cơ hội báo thù, là con em của quân đội nhân dân, là ngoại nhất của Trung Quốc, tầng bảo vệ, quân đội có nghĩa vụ làm chuyện này.

Nợ máu trả bằng máu!

- Ý kiến của tôi là các quân đội đặc chủng của các khu quân đội lớn đều điều đến, tập trung lại, rồi đi.
Một vị tầng lớp cao bên quân đội đã lên tiếng.

Cái gì? Đại đội đặc chủng? đó là cái gì?

Đại đội đặc chủng tinh nhuệ nhất của bên quân đội, quân đội xuất sắc nhất, nhưng mà, những người hiểu nội tình lại biết, đại đội đặc chủng đại diện cho cỗ máy giết người, nhưng những người phàm là thuộc về đại đội đặc chủng, thì không có người nào chưa từng nhìn thấy máu.

Thời đại hòa bình không sai, nhưng sự ổn định của địa phương, luôn không tránh được xuất hiện một số nhân tố nguy hiểm, đại đội đặc chủng trong các quân khu quân đội, thường điều động chấp hành nhiệm vụ của một vài nơi, những nhiệm vụ đó đều là nhìn thấy máu.

Nhưng mà, cử quân đội đã từng gặp máu đi Nhật Bản, điều đó đại diện cho cái gì?

Không cần nói nhiều, đáp án đã hai năm rõ mười rồi!

- Đồng ý…

- Đồng ý…

Rất nhiều người đều đồng ý, ừ, đồng ý toàn là người bên quân đội, về phần người bên chính đảng này, lại không tỏ thái độ, tuy nhiên bọn họ, bên quân đội quan trọng đã hình thành sự nhất trí, cho dù bọn họ phản đối cũng làm nên chuyện gì

- Vậy thì chuyện này quyết định như vậy
Trong lúc này thủ trưởng số một đưa ra quyết định cuối cùng, xem như đã hoàn toàn quyết định chuyện này.

Hội nghị đã kết thúc, nhưng thời điểm cuối cùng lại chưa kết thúc, các bộ phận kết cấu lớn của các quốc gia giống như một chiếc máy bình thường, đang vận chuyển ở tốc độ cao, khống chế các mắt xích, đặc biệt là quân đội, không khí càng oai nghiêm, điều động quân đội một cách bí mật

Tình hình này nói rõ một chuyện, cơn bão táp sắp xảy ra rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.