🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Em chỉ là nhìn thấy anh hai bệnh triền miên suốt mấy năm không khỏi. Sao hai người lại ngạc nhiên như vậy?



Thấy rõ bản thân thất thố, James và Chu Mạt đành mỗi người một việc chuẩn bị thêm phần bữa sáng, tiện thể gọi Lex và Biện Biện xuống, coi như đánh trống lảng thành công ánh mắt nghi hoặc của Tư Mạn.



Lex và Biện Biện xuống cùng một lúc, sắc mặt có phần ửng đỏ nhưng ánh mắt lại có thứ gì đó ngọt ngào, không ảm đạm thê lương như ngày thường, đặc biệt trong cách nhìn của họ không để hai ánh mắt chạm lấy nhau, nếu không sẽ ngại ngùng quay đi.



Thật tình biểu hiện hệt như học sinh mới yêu khiến cho Tư Mạn, James, Chu Mạt không khỏi buồn bực cũng không khỏi xót xa. Lex đã là ông chú gần bốn mươi, còn Biện Biện cũng đã ngoài ba mươi tuổi, họ đã phải trải qua hai mươi năm khốn khó trong giông bão cuộc đời, bỏ quên cả tuổi xuân lại phía sau. Quên cả hạnh phúc nửa đời người mới có thể được một ngày như hôm nay. Câu chuyện của họ có thể viết thành một cuốn tiểu thuyết ngược tâm bi đát với hồi kết viên mãn tại thời điểm này.



“Biện Biện, trên cổ cô bị dính cái gì kìa.” Chu Mạt vừa nhìn thấy Biện Biện dọn bàn tính toán ăn sáng thì lập tức phát giác ra đằng sau cổ áo là dấu chấm đỏ bất thường nào đó, liền ngây thơ hỏi.



“Khụ….khụ…” Câu hỏi của Chu Mạt khiến Lex đang ăn suýt thì nghẹn chết, mặt đỏ bừng như cà chua vội vã uống

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tinh-chay-di-cho-thoat/2749494/quyen-1-chuong-17-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thượng Tình: Chạy Đi Cho Thoát
Quyển 1 - Chương 17-4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.