Triệu thị về núi không bao lâu thì bà kêu Lâm Nhị đưa một rổ thổ sản miền núi tới, tất cả đều là nấm núi, rau dại, táo rừng và một số quả dại khác.
Ngọc Tú chọn một ít đưa cho Hạ Tri Hà.
Hạ Tri Hà hiện giờ đã ở cữ xong, Trương bà bà cũng đã về nhà hôm qua, vì chăm sóc cho bà rất tốt nên giờ Hạ Tri Hà đã đầy đặn hơn so với trước lúc mang thai, lúc trước lúc nào bà cũng có bộ dáng không có tinh thần.
Vì đã chăm sóc bà cẩn thận chu đáo, trừ bỏ cho bà ấy một lượng bạc tiền công, Hạ Tri Hà còn cho một bao lì xì 200 văn và nửa tấm vải bông.
Khi Ngọc Tú đến thì Hạ Tri Hà đang ôm cục bột nhỏ ngồi dưới hành lang, Lý Đại Trụ ở trong sân chẻ củi.
Cục bột nhỏ được phu thê hai người đặt nhũ danh là Tiểu Bảo Bảo.
Ngọc Tú đem rổ đặt xuống đất, quen cửa quen nẻo ôm lấy cục bột nhỏ trêu đùa.
Hạ Tri Hà nói: "Giờ bụng con đã lớn tháng rồi sau này đừng ôm đứa nhỏ này nữa, đừng để cho bản thân bị mệt."
Ngọc Tú cười nói: "Tiểu hài tử giờ nặng được bao nhiêu đâu sao có thể khiến con mệt được chứ?"
Lý Đại Trụ ở trong viện trả lời: "Vẫn là Tú nhi công bằng, nương con lúc nào cũng cho rằng cục bột quá nặng, nói gì mà hài tử nhà bình thường cũng không có thịt như Bảo Bảo.
Hôm qua Trương bà đi rồi nương con còn đem cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tieu-qua-phu/3723682/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.