Vào trưa ngày Trung Thu, Lâm Nhị và Lâm Tam đều mang theo nương tử và hài tử tới. 
Cả gia đình gặp mặt, mấy nam nhân ở phòng trước nói chuyện, các nữ nhân mang theo hài tử tập trung ở phòng sau. 
Hài tử của hai đôi phu thê là một đứa năm tuổi, một đứa ba tuổi, cả hai đều chưa có tên, ngày thường người trong nhà chỉ gọi Đại Bảo, Tiểu Bảo. 
Lần trước Ngọc Tú và Lâm Tiềm lên núi mua điểm tâm ở Trăm Cư Vị đem lên, hai tiểu gia hỏa vẫn còn ấn tượng với bá nương này. 
Ban đầu hai đứa nhỏ rụt rè trốn ở sau lưng nương mình, chờ Ngọc Tú lấy kẹo ra bọn họ liền vây quanh nàng gọi bá nương bá nương. 
Triệu thị đứng ở một bên cười tủm tỉm nhìn họ, rồi hỏi hai con dâu: "Trong nhà thế nào rồi?" 
Nương tử lão tam nói: "Đều tốt, nương không cần lo lắng." 
Triệu thị gật đầu, bà không phải là mẹ chồng khắc nghiệt, nếu trước khi xuống núi bà nói để cho hai con dâu thay nhau quản lý nhà cửa thì giờ sẽ không hỏi nhiều về chuyện đó. 
Hơn nữa bà đã có tính toán trong lòng, chờ Ngọc Tú đủ ba tháng bà sẽ về núi, đến lúc đó chuyện trong nhà đều tốt có nghĩa là hai con dâu đã có thể tự mình quán xuyến gia đình, tới đó bà sẽ chia nhà để cho bọn họ ra riêng sống, bọn họ tự tại mà bà cũng bớt lo. 
Nương tử lão tam nhìn sắc mặt bà, thử thăm dò trêu bà: "Mấy ngày nương xuống núi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tieu-qua-phu/3723681/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.